zhàn guāng
zhàn yòng
zhàn lìn
zhān kè
zhàn jù
zhàn jué
zhàn shì
zhàn tiān
zhàn bì
zhàn xián
zhàn mài
zhān pó
zhàn guī
zhān guà
zhàn jí
zhàn rì
zhàn jiā
zhàn fáng
zhàn fèi
zhàn piàn
zhàn fù
zhàn mù
zhàn rén
zhàn yōu
zhàn shù
zhàn qiáng
zhàn dì
zhàn nián
zhàn xiǎn
zhàn bǐ
zhàn shè
zhàn hòu
zhàn kuí
zhàn jiān
zhàn xiāng
zhàn xīn
zhàn zuò
zhàn yáo
zhàn shī
zhàn chè
zhàn shǒu
zhàn hù
zhàn bǎn
zhàn lǐng
zhān mèng
zhàn yǒu
zhàn jù
zhàn shū
zhàn sè
zhàn suàn
zhàn mù
zhàn zhàn
zhàn qiǎo
zhàn zhuàng
zhàn gōng
zhàn gù
zhàn fèng
zhàn bì
zhān bǔ
bì guà
diū guà
kǎn guà
zhì guà
cuò guà
nèi guà
bù guà
chén guà
bǔ guà
mǎi guà
zhī guà
jīng guà
shén guà
dǐng guà
mài guà
dùn guà
huǒ guà
guī guà
jí guà
biàn guà
bā guà
hù guà
dǎ guà
lí guà
diē guà
pì guà
zhào guà
jié guà
fān guà
shì guà
yì guà
suàn guà
zhān guà
kūn guà
qǐ guà
xuè guà
jiǎn guà
wèn guà
yuè guà
wài guà
zhòng guà
shī guà
zhūn guà
lǚ guà
(.好工具)占卦zhānguà
(1) 按照卦象推断吉凶(迷信)
英cast lots⒈ 打卦,据卦象推算吉凶祸福。
引元张国宾《罗李郎》第三折:“也不索唤师婆擂鼓邀神,请山人占卦揲蓍。”
明王守仁《传习录》下:“只为后世将卜筮专主在占卦上看了,所以看得卜筮似小艺。”
赵金九《乡村酒肆》一:“搭篷摆摊,叫买叫卖、弹拉说唱、算命占卦。”
打卦,以卦象推断吉凶祸福。
[ zhān ]
1. 迷信的人用铜钱或牙牌等判断吉凶:占卜。占卦。
2. 姓。
[ zhàn ]
1. 据有,用强力取得:占据。霸占。强占。
2. 处于某种地位或情势:占理。占优势。
3. 口说,口授。
4. 估计上报:令民得以律占租。
卦读音:guà卦guà(名)八卦;中国古代用来占卜的象征各种自然现象的八种符号;相传是伏羲氏所创。