qǐ suǒ
qǐ jiǎ
qǐ yán
qǐ huà
qǐ xiáng
qǐ qiǎo
qǐ huǒ
qǐ rén
qǐ shù
qǐ mìng
qǐ yín
qǐ huī
qǐ jiǎn
qǐ mì
qǐ chóu
qǐ dài
qǐ ēn
qǐ hé
qǐ dài
qǐ xiū
qǐ mù
qǐ guī
qǐ pó
qǐ gài
qǐ qiú
qǐ cí
qǐ sì
qǐ jū
qǐ tuì
qǐ hán
qǐ lín
qǐ duó
qǐ lì
qǐ líng
qǐ zāng
qǐ dí
qǐ dá
qǐ lián
qǐ bìng
qǐ jū
qǐ tǎo
qǐ shù
qǐ yuán
qǐ ér
qǐ yòu
qǐ fán
qǐ liǎng
qǐ yán
qǐ xián
qǐ shì
qǐ qǐng
qǐ shēn
qǐ qǔ
qǐ liáng
qǐ huó
qǐ shí
qǐ tóu
qǐ zǐ
qǐ wài
qǐ yǎng
qǐ yí
qǐ hú
qǐ gài
qǐ jǐn
qǐ qī
qǐ yǔ
qǐ huò
qǐ mǐ
qǐ shī
qǐ āi
qǐ jiè
qǐ liáng
qǐ jiào
qǐ fú
qǐ yuán
qǐ fàn
qǐ fó
qǐ xiāng
qǐ cáng
qǐ gào
qǐ hái
qǐ méng
gū hán
qī hán
qīng hán
xù hán
dì hán
shèng hán
xīn hán
dú hán
bó hán
shuāng hán
suān hán
shěn hán
nèn hán
liè hán
nài hán
nuè hán
jí hán
ào hán
wēi hán
cháo hán
chūn hán
wéi hán
sī hán
bīng hán
chōng hán
bì hán
qí hán
yíng hán
nuǎn hán
shāng hán
fàn hán
hè hán
qiào hán
pō hán
bāo hán
chū hán
lù hán
xiǎo hán
fēng hán
qǐ hán
nèi hán
chì hán
jù hán
qiú hán
chōng hán
xū hán
fēng hán
dǎng hán
zhèn hán
yàn hán
fáng hán
kū hán
pì hán
yú hán
nuǎn hán
cán hán
níng hán
jī hán
xīn hán
hù hán
chù hán
yán hán
zhú hán
qí hán
dǎn hán
zhōng hán
jiè hán
niàng hán
guǎng hán
jiě hán
nuǎn hán
jiāo hán
qiú hán
dān hán
kǔ hán
shāng hán
wù hán
pín hán
zhān hán
lóng hán
xuān hán
shòu hán
cè hán
líng hán
chěng hán
yīn hán
wēn hán
dà hán
qū hán
pò hán
wǎn hán
měng hán
qīng hán
sàn hán
mào hán
shǔ hán
dàng hán
chǐ hán
zhǐ hán
jiāo hán
lǐn hán
huāng hán
gāo hán
tāng hán
yǔ hán
yù hán
jiā hán
jī hán
dōng hán
néng hán
suì hán
dòng hán
wǎn hán
jiā hán
kù hán
⒈ 亦作“乞寒胡”。亦作“乞寒泼胡”。古代外来杂戏。
引《周书·宣帝纪》:“御正武殿,集百官及宫人内外命妇,大列妓乐,又纵胡人乞寒,用水浇沃为戏乐。”
《新唐书·韩朝宗传》:“今乞寒胡非古不法,无乃为狄?”
《新唐书·张说传》:“乞寒泼胡,未闻典故,裸体跳足,汩泥挥水,盛德何观焉。”
乞qǐ(1)(动)向人讨;乞求:~食|~援|~降|~哀。(2)(Qǐ)姓。
寒读音:hán寒hán(1)(形)冷(跟‘暑’相对):~冬|~风|天~地冻|受了一点~。(2)(形)害怕;畏惧:心~|胆~。(3)(形)穷困:贫~|~素(旧时形容穷苦的读书人家)。