yáng gōu
yáng lì
yáng xián
yáng shī
yáng huì
yáng chí
yáng hù
yáng jīng
yáng huī
yáng jù
yáng gāng
yáng biāo
yáng yīn
yáng huá
yáng shuò
yáng suì
yáng yáo
yáng xī
yáng xìng
yáng tǐ
yáng hún
yáng lì
yáng jiān
yáng yàn
yáng líng
yáng jiǎo
yáng wěi
yáng cháo
yáng shí
yáng fù
yáng hàn
yáng yīn
yáng xū
yáng gàn
yáng bó
yáng wā
yáng lèi
yáng dì
yáng jiǔ
yáng jiǎ
yáng suì
yáng jiǎo
yáng jué
yáng chàng
yáng lǚ
yáng péng
yáng jiàn
yáng guān
yáng cǎi
yáng yàn
yáng shí
yáng mǎ
yáng shū
yáng zé
yáng qiáo
yáng tái
yáng jiā
yáng sǎn
yáng wù
yáng zhōu
yáng jǐng
yáng jí
yáng bīng
yáng zhái
yáng hé
yáng mó
yáng liáo
yáng yú
yáng gōng
yáng huà
yáng lǐ
yáng hú
yáng jīng
yáng hàn
yáng qiū
yáng mén
yáng yuè
yáng wén
yáng dòng
yáng míng
yáng bǔ
yáng bào
yáng shì
yáng yàn
yáng yàn
yáng wū
yáng jì
yáng kè
yáng bēi
yáng chéng
yáng xiàn
yáng fú
yáng hòu
yáng chā
yáng xiàn
yáng shén
yáng píng
yáng biāo
yáng shān
yáng zhái
yáng yàn
yáng lú
yáng xiāo
yáng gē
yáng fāng
yáng xiù
yáng shēng
yáng kuáng
yáng shēng
yáng hàn
yáng zhǐ
yáng huì
yáng rì
yáng cháo
yáng qiáo
yáng zì
yáng qiáng
yáng yáng
yáng mù
yáng jí
yáng zhǐ
yáng bìng
yáng guǎn
yáng zhāo
yáng jì
yáng chūn
yáng guān
yáng zǐ
yáng fēng
yáng lún
yáng bīn
yáng lài
yáng yá
yáng shǔ
yáng liù
yáng bīn
yáng jīng
yáng guó
yáng diàn
yáng qì
yáng dàn
yáng bō
yáng dào
yáng ē
yáng chéng
yáng guāng
yáng yuán
yáng dùn
yáng gǔ
fāng gāng
chéng gāng
róu gāng
yì gāng
jiān gāng
xióng gāng
wú gāng
zhí gāng
dài gāng
xīng gāng
kuí gāng
zūn gāng
zhēn gāng
hěn gāng
dà gāng
zhí gāng
dòu gāng
cái gāng
nèi gāng
jīng gāng
yáng gāng
zhēn gāng
chún gāng
zào gāng
tǔ gāng
jīn gāng
guò gāng
qì gāng
cái gāng
yú gāng
qián gāng
hóu gāng
juàn gāng
hěn gāng
gān gāng
chóng gāng
qīng gāng
⒈ 刚强。
引《易·说卦》“分阴分阳,迭用柔刚” 高亨注:“六爻有阴柔,有阳刚,两者迭用,交错成文。”
宋陈亮《朱晦庵画像赞》:“体备阳刚之纯,气含喜怒之正。”
清嬴宗季女《六月霜·典钗》:“天地之道,阳刚阴柔;人伦之宜,男贵女贱。”
⒉ 强劲有力。
引清管同《与友人论文书》:“取道之原,六经其至极也。而论其从入之涂,则《公羊》、《国策》、 贾谊、太史公皆深得乎阳刚之美者。”
范文澜蔡美彪等《中国通史》第三编第七章第六节:“所谓猖狂云云,就是韩愈兴儒反佛,理直气壮,表现阳刚爽朗,文章雄伟的气象。”
强健、有朝气的样子。
阳(1)(名)我国古代哲学认为存在于宇宙间的一切事物中的两大对立面之一(跟‘阴’相对):阴~二气。(2)(名)太阳;日光:~光|~历|~坡|朝~。(3)(名)山的南面;水的北面:衡~(在衡山之南)。(4)(形)凸出的:~文。(5)(形)外露的;表面的:~沟|~奉阴违。(6)(形)指属于活人和人世的(迷信):~宅|~间|~寿。(7)(形)带正电的:~电|~极。(8)(名)指男性生殖器。(9)姓。
刚读音:gāng刚gāng(1)(形)硬;坚强(跟‘柔’相对):~强|~直|他的性情太~。(2)(形)(Gānɡ)姓。(3)(副)恰好:不大不小;~合适。(4)(副)表示勉强达到某种程度;仅仅:清早出发的时候天还很黑;~能看出前面同志的背包。(5)(副)表示行动或情况发生在不久以前:他~从省里回来。|那时弟弟~学会走路。(6)(副)用在复句里;后面用“就”字呼应;表示两件事紧接:~过立春;天气就异乎寻常地热。