gān lǔ
gān lín
gān sù
gān yíng
gān cǎo
gān gǒng
gān xīn
gān bō
gān cí
gān shàn
gān zuì
gān cān
gān tián
gān yuān
gān liè
gān cuì
gān chá
gān dǐng
gān qí
gān yuē
gān míng
gān tíng
gān mù
gān yè
gān bà
gān shuǐ
gān zhì
gān zī
gān dāng
gān jiàn
gān dài
gān pèi
gān fú
gān zú
gān guō
gān cuì
gān yán
gān lán
gān měi
gān liū
gān chén
gān jiǔ
gān fēn
gān shuǎng
gān yuàn
gān tú
gān shí
gān zé
gān yú
gān féi
gān xīn
gān qǐn
gān lù
gān jiào
gān fù
gān jié
gān yǎng
gān xīn
gān gāo
gān suān
gān guǒ
gān kǔ
gān chóng
gān cuì
gān yóu
gān jiāo
gān guì
gān mì
gān jǐng
gān gān
gān xiū
gān qù
gān mián
gān jié
gān páo
gān ěr
gān yǔ
gān lì
gān táng
gān shù
gān wáng
gān zhēn
gān yán
gān yì
gān yáo
gān jū
gān shí
gān liǎo
gān shǔ
gān cuì
gān wèi
gān kǒu
gān zhè
gān yú
gān shì
gān fāng
gān pín
gān liè
gān shù
gān zhè
gān lǐ
gān yāo
gān chuò
gān láo
gān gě
gān liū
gān zhuàn
gān jī
gān míng
gān xiāng
gān quán
gān ruǎn
gān fú
gān zhèn
gān jú
gān zhǐ
gān zǐ
gān yí
gān lào
gān zhàn
gān xiān
gān lín
gān rǎng
gān de
gān guō
gān yíng
gān huá
gān fú
gān rùn
gān niàng
gān là
gān shí
gān lè
gān hù
gān shǔ
gān fēng
gān rǔ
liàn pín
jiàn pín
xià pín
kuǎn pín
kù pín
liáo pín
duò pín
jí pín
cì pín
jí pín
jì pín
fú pín
zhōng pín
dān pín
tuō pín
chè pín
jù pín
qī pín
lián pín
huǎn pín
zuǐ pín
mǐn pín
jiǎn pín
gū pín
chú pín
jī pín
qīng pín
dǔ pín
ān pín
zhòng pín
cūn pín
shì pín
dà pín
gān pín
chì pín
shě pín
è pín
hán pín
shí pín
⒈ 安于贫穷。
引《孔丛子·连丛子下》:“﹝长彦、季彦﹞於是甘贫味道,研精坟典,十餘年间,会徒数百。”
唐韩愈《举张正甫自代状》:“年齿虽高,气力逾励,甘贫苦节,不愧神明。”
元秦简夫《剪发待宾》第四折:“我做箇穷汉妇甘贫受窘。”
清姚范《方颂椒山居记》:“昔宋高士种放、常秩之徒,隐於布衣,甘贫食素,若将终身。”
甘gān(1)(形)使人满意的;甜(跟‘苦’相对):~泉|~露|同~共苦。(2)自愿;乐意(限于不好的事):~愿|不~落后。(3)(Gān)姓。
贫读音:pín[ pín ]1. 穷,收入少,生活困难,与“富”相对:贫穷。贫寒。贫民。清贫。
2. 缺乏,不足:贫乏。贫血。贫瘠。
3. 絮烦可厌:贫相(
)。贫气(a.絮烦可厌;b.行动态度不大方。“气”均读轻声)。4. 僧道谦称:贫道。贫僧。