fǔ dǐ
fǔ zāng
fǔ tǎng
fǔ zūn
fǔ fēn
fǔ tíng
fǔ cuì
fǔ hào
fǔ kù
fǔ kǎo
fǔ yǐn
fǔ pái
fǔ guó
fǔ chóu
fǔ táng
fǔ xué
fǔ chéng
fǔ chà
fǔ zhì
fǔ shàng
fǔ zhèn
fǔ xiè
fǔ cáo
fǔ dì
fǔ wàng
fǔ mù
fǔ yuán
fǔ chéng
fǔ rèn
fǔ zhí
fǔ jù
fǔ jiě
fǔ cāng
fǔ shǐ
fǔ cáng
fǔ zuǒ
fǔ mìng
fǔ zhái
fǔ shè
fǔ guǎn
fǔ yuàn
fǔ lì
fǔ wèi
fǔ gàn
fǔ jì
fǔ jūn
fǔ duān
fǔ jīng
fǔ shuài
fǔ rén
fǔ liáo
fǔ kuài
fǔ sī
fǔ bǎn
fǔ xiáng
fǔ tiě
fǔ bào
fǔ lǐn
fǔ zhǔ
fǔ xiè
fǔ náng
fǔ ào
fǔ gōng
fǔ tīng
fǔ tíng
fǔ shí
fǔ shì
fǔ shǔ
fǔ jiè
fǔ hù
fǔ qián
fǔ sì
fǔ shǒu
fǔ bīng
fǔ zhǒng
fǔ shì
fǔ yuàn
fǔ guān
fǔ cháo
fǔ shǒu
fǔ yá
duì shuài
guà shuài
hé shuài
piào shuài
dū shuài
fāng shuài
biǎo shuài
qiān shuài
qǔ shuài
xiāo shuài
bié shuài
lǐng shuài
jūn shuài
diàn shuài
yà shuài
shào shuài
kǔn shuài
shī shuài
dào shuài
móu shuài
jiàng shuài
hái shuài
qú shuài
kuí shuài
fǔ shuài
dǒng shuài
dūn shuài
jié shuài
jùn shuài
háo shuài
piān shuài
lián shuài
tǒng shuài
xiāo shuài
dà shuài
jiān shuài
jiū shuài
huàn shuài
bīng shuài
zhì shuài
qiú shuài
xiāo shuài
qiān shuài
lǚ shuài
xù shuài
yíng shuài
guǐ shuài
jié shuài
guān shuài
zéi shuài
⒈ 唐代对地方军政长官如都督府都督、节度使、经略使等的一种称谓。
引韩愈《送郑尚书序》:“岭之南,其州七十。其二十二隶岭南节度府;其四十餘分四府。府各置帅,然独岭南节度为大府……大府帅或道过其府,府帅必戎服,左握刀,右属弓矢,帕首袴鞾迎郊。”
府fǔ(1)(名)旧时称官吏办理公事的地方;现在称国家政权机关:官~|政~。(2)(名)旧时官府收藏文书、财物的地方:~库。(3)(名)旧时称大官、贵族的住宅;现在也称某些国家元首办公或居住的地方:王~|元首~|总统~。(4)敬辞;尊称对方的家:贵~。(5)唐朝至清朝的行政区划;比县高一级:开封~|济南~。(6)(Fǔ)姓。〈古〉又同“腑”。
帅读音:shuài帅shuài(1)(名)军队中最高级的指挥员。(2)(Shuài)姓。(3)(形)英俊。