qū xíng
qū yá
qū hù
qū shì
qū shì
qū yì
qū bài
qū bān
qū shì
qū guò
qū mò
qū shí
qū yíng
qū xiáng
qū qiàng
qū chū
qū jiù
qū fù
qū zhí
qū jìn
qū bù
qū hé
qū ràng
qū qiāng
qū yè
qū tíng
qū chéng
qū péi
qū shè
qū xiàng
qū lǚ
qū fā
qū yǐng
qū qū
qū cān
qū jìn
qū shì
qū fú
qū qiǎng
qū shǐ
qū qiú
qū cāo
qū xiāng
qū zhí
qū sú
qū fèng
qū bì
qū qiāng
qū quē
qū shì
qū lì
qū jìng
qū yán
qū bèi
qū shàng
qū qiāng
qū yú
qū fù
qū fēng
qū zhī
qū juě
qū pì
qū cháo
qū xiáng
qū jiāo
qū míng
qū huān
qū hé
qū chí
qū mèi
qī cháo
gōng cháo
lèi cháo
sī cháo
zhōng zhāo
jié zhāo
chāng cháo
yàn cháo
bà cháo
jìn cháo
qīng cháo
dēng cháo
tuì cháo
màn cháo
cí cháo
zhàng cháo
zào cháo
huì cháo
zhá cháo
cháng cháo
zuó cháo
hūn cháo
lì cháo
tiān cháo
chèn cháo
qíng cháo
chū cháo
guó cháo
zhì cháo
sān zhāo
xiāng cháo
fū cháo
hòu cháo
xián cháo
cān cháo
shèng cháo
jìn cháo
xuě cháo
qì cháo
lái zhāo
nán cháo
bǐng cháo
chóng zhāo
chén cháo
páng cháo
bān cháo
bà cháo
chōng cháo
liù cháo
qū cháo
zuò cháo
fān cháo
mén cháo
sòng cháo
shòu cháo
jùn cháo
móu cháo
qǔ cháo
lào cháo
luàn cháo
shèng cháo
pìn cháo
chūn cháo
lín cháo
wěi cháo
lián cháo
shì cháo
wǎng cháo
kuī cháo
hóng cháo
xiá cháo
xiǎo cháo
běn cháo
mò cháo
xiān cháo
shí cháo
yī zhāo
èr cháo
yù cháo
shì cháo
hé cháo
dà cháo
chuò cháo
miào cháo
shàn cháo
zhèng cháo
sù cháo
shè cháo
rì cháo
zài cháo
lóng cháo
yáng cháo
gōng cháo
tóng cháo
lì cháo
zhuān cháo
xiǎn cháo
fàng cháo
miàn cháo
qián cháo
xī cháo
rùn cháo
fèi cháo
hái cháo
huàn cháo
qīng cháo
jì cháo
xíng cháo
bá cháo
fǔ cháo
huáng cháo
rù cháo
jiè cháo
běi cháo
jīng cháo
huā zhāo
zǎo cháo
yuán cháo
dàn cháo
sì cháo
yuè cháo
wǔ cháo
shēng cháo
xùn cháo
wáng cháo
shì cháo
lì cháo
má cháo
wài cháo
wǎn cháo
dōng cháo
dāng cháo
zhāng cháo
zhōng cháo
jīn zhāo
shēng cháo
liǎng cháo
⒈ 亦作“趍朝”。上朝。
引宋沉作喆《寓简》卷八:“宰相趋朝,騶唱过门。”
宋孟元老《东京梦华录·天晓诸人入市》:“每日交五更,诸寺院行者打铁牌子或木鱼循门报晓……诸趍朝入市之人,闻此而起。”
1. 快走:趋走。趋进。趋前。趋奉。趋翔(快走像鸟展翅飞翔)。趋炎附势(奔走于权贵,依附有权势的人)。趋之若鹜(像野鸭子一样成群地争着去,含贬义)。
2. 归向,情势向着某方面发展:趋向。趋势。大势所趋。
3. 鹅或蛇伸头咬人。
4. 追求,追逐:趋时(追求时髦)。趋利。趋光性。
朝读音:zhāo,cháo[ cháo ]1. 向着,对着:朝向。朝前。朝阳。坐北朝南。
2. 封建时代臣见君;亦指宗教徒的参拜:朝见。朝拜。朝圣。朝香。朝仪。
3. 封建时代帝王接见官吏,发号施令的地方,与“野”相对:朝廷。上朝。退朝。朝野。朝政。朝臣。朝议。朝房。
4. 称一姓帝王世代相继的统治时代;亦称某一个皇帝统治的时期:朝代。唐朝。
5. 〔朝鲜族〕a.中国少数民族之一,主要分布于吉林、黑龙江和辽宁等省;b.朝鲜和韩国的民族。
6. 姓。