養神


養神的组词


養生

yǎng shēng

養分

yǎng fèn

養神

yǎng shén

養傷

yǎng shāng


遨神

áo shén

祝神

zhù shén

求神

qiú shén

谩神

màn shén

心神

xīn shén

浴神

yù shén

注神

zhù shén

回神

huí shén

茶神

chá shén

极神

jí shén

丽神

lì shén

忘神

wàng shén

迁神

qiān shén

元神

yuán shén

穷神

qióng shén

画神

huà shén

水神

shuǐ shén

出神

chū shén

金神

jīn shén

瞳神

tóng shén

春神

chūn shén

噩神

è shén

媪神

ǎo shén

洞神

dòng shén

爱神

ài shén

跳神

tiào shén

愁神

chóu shén

尻神

kāo shén

娱神

yú shén

武神

wǔ shén

愣神

lèng shén

精神

jīng shén

浄神

jìng shén

和神

hé shén

侑神

yòu shén

抱神

bào shén

死神

sǐ shén

傩神

nuó shén

河神

hé shén

八神

bā shén

圣神

shèng shén

钱神

qián shén

烦神

fán shén

静神

jìng shén

留神

liú shén

匡神

kuāng shén

鹤神

hè shén

阴神

yīn shén

鬼神

guǐ shén

节神

jiē shén

积神

jī shén

抖神

dǒu shén

三神

sān shén

针神

zhēn shén

宁神

níng shén

脸神

liǎn shén

渎神

dú shén

宅神

zhái shén

入神

rù shén

皇神

huáng shén

江神

jiāng shén

宫神

gōng shén

陶神

táo shén

财神

cái shén

游神

yóu shén

青神

qīng shén

邪神

xié shén

写神

xiě shén

伤神

shāng shén

骛神

wù shén

惊神

jīng shén

厉神

lì shén

淘神

táo shén

遗神

yí shén

提神

tí shén

地神

dì shén

酬神

chóu shén

不神

bù shén

勾神

gōu shén

蛇神

shé shén

传神

chuán shén

桃神

táo shén

率神

lǜ shén

雷神

léi shén

木神

mù shén

赛神

sài shén

百神

bǎi shén

竦神

sǒng shén

羁神

jī shén

床神

chuáng shén

几神

jǐ shén

芒神

máng shén

狐神

hú shén

爽神

shuǎng shén

月神

yuè shén

默神

mò shén

耗神

hào shén

安神

ān shén

定神

dìng shén

拖神

tuō shén

二神

èr shén

道神

dào shén

怆神

chuàng shén

窰神

yáo shén

福神

fú shén

释神

shì shén

雹神

báo shén

魂神

hún shén

谷神

gǔ shén

花神

huā shén

五神

wǔ shén

有神

yǒu shén

形神

xíng shén

灶神

zào shén

玄神

xuán shén

慌神

huāng shén

得神

de shén

机神

jī shén

凝神

níng shén

波神

bō shén

马神

mǎ shén

操神

cāo shén

凄神

qī shén

先神

xiān shén

九神

jiǔ shén

内神

nèi shén

六神

liù shén

败神

bài shén

猪神

zhū shén

合神

hé shén

敬神

jìng shén

存神

cún shén

社神

shè shén

敛神

liǎn shén

诸神

zhū shén

大神

dà shén

楞神

léng shén

经神

jīng shén

喜神

xǐ shén

清神

qīng shén

山神

shān shén

窑神

yáo shén

食神

shí shén

湘神

xiāng shén

自神

zì shén

歌神

gē shén

曲神

qǔ shén

蚕神

cán shén

怪神

guài shén

骋神

chěng shén

楚神

chǔ shén

怡神

yí shén

分神

fēn shén

情神

qíng shén

費神

fèi shén

迎神

yíng shén

归神

guī shén

配神

pèi shén

洛神

luò shén

火神

huǒ shén

妥神

tuǒ shén

群神

qún shén

交神

jiāo shén

龙神

lóng shén

天神

tiān shén

劳神

láo shén

放神

fàng shén

通神

tōng shén

人神

rén shén

眼神

yǎn shen

阳神

yáng shén

瘟神

wēn shén

装神

zhuāng shén

痘神

dòu shén

摹神

mó shén

煞神

shà shén

走神

zǒu shén

焦神

jiāo shén

费神

fèi shén

丰神

fēng shén

驱神

qū shén

苍神

cāng shén

亸神

duǒ shén

醒神

xǐng shén

驰神

chí shén

肖神

xiào shén

托神

tuō shén

骇神

hài shén

茯神

fú shén

冥神

míng shén

盐神

yán shén

军神

jūn shén

遁神

dùn shén

刑神

xíng shén

养神

yǎng shén

潜神

qián shén

无神

wú shén

財神

cái shén

襟神

jīn shén

行神

xíng shén

风神

fēng shén

鸣神

míng shén

脱神

tuō shén

家神

jiā shén

正神

zhèng shén

万神

wàn shén

请神

qǐng shén

吉神

jí shén

私神

sī shén

损神

sǔn shén

酒神

jiǔ shén

梵神

fàn shén

发神

fā shén

風神

fēng shén

祆神

xiān shén

赤神

chì shén

女神

nǚ shén

蛙神

wā shén

赌神

dǔ shén

海神

hǎi shén

夺神

duó shén

凶神

xiōng shén

岁神

suì shén

養神

yǎng shén

远神

yuǎn shén

飞神

fēi shén

门神

mén shén

田神

tián shén

甄神

zhēn shén

豨神

xī shén

汾神

fén shén

乱神

luàn shén

衰神

shuāi shén

祖神

zǔ shén

类神

lèi shén

灵神

líng shén

失神

shī shén

祭神

jì shén

罚神

fá shén

守神

shǒu shén

上一组词:養生
下一组词:培養

更多養的组词

養神的意思


词语解释:

养神yǎngshén

(1) 使自己的身体与心理处于平静状态,来恢复精神和体力

英repose;rest to attain mental tranguility

国语词典:

休养精神。

词语翻译

英语torest,torecuperate,toregainposure德语ruhen(V)法语sereposer,récupérer,reprendresonsang-froid

网络解释:

养神

养神,意思是把心里的各种杂念清扫出去,使身体不受到人为意识影响,让身体回归自然的这个过程,中国古人称之为养神。养神,使自己的身体与心理处于平静状态,排除杂念,静心守神不胡思乱想,以此来恢复精神和体力。
更多神的组词

養神详细解释


读音:yǎng

1.照顧、撫育:“撫養”、“養民”。《禮記•大學》:“未有學養子,而後嫁者也。”《史記•卷一一二•主父偃傳》:“百姓靡敝,孤寡老弱不能相養。”

2.培植花木或飼養動物:“養蘭”、“養雞”。《周禮•夏官•圉人》:“圉人,當養馬芻牧之事。”

3.陶冶品德:“修養品德”。《孟子•盡心下》:“養心莫善於寡欲。”

4.教導、教育。《周禮•地官•保氏》:“保氏掌諫王惡,而養國子以道,乃教之六藝。”《漢書•卷八十八•儒林傳•序》:“或言孔子布衣,養徒三千人。”

5.治療、調護:“調養”、“養顏”、“養病”。《儒林外史•第五回》:“再折些須銀子給他養那打壞了的腿。”

6.增加、助長。《左傳•昭公二十年》:“私欲養求,不給則應。”《孔穎達•正義》:“私有所欲,長養其情,求物共之,民不共給,則應之以罪。”

7.信守、保持。《荀子•禮論》:“龍旗九斿,所以養信也。”

8.姓。如春秋時楚國有養由基。

读音:shén

神shén(1)(名)迷信的人指天地万物的创造者和统治者;也指能力、德行高超的人物死后的精灵:~位|财~。(2)(名)神话传说中的人物;有超人的能力:用兵如~。(3)(形)特别高超或出奇、令人惊异的:~速|~效。(4)(名)精神;精力:费~。(5)(名)(~儿)神气:~色|~情。(6)(形)〈方〉聪明;机灵:这孩子真~。(7)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025