tuō hǎo
tuō mèi
tuō qiǎo
tuō jiù
tuō chuán
tuō míng
tuō fēn
tuō bǐ
tuō lì
tuō fù
tuō bì
tuō jì
tuō méng
tuō mào
tuō huái
tuō gū
tuō chéng
tuō fù
tuō zhòng
tuō luó
tuō xiǎng
tuō guó
tuō tāi
tuō jǐng
tuō duó
tuō yuán
tuō bì
tuō ài
tuō jiā
tuō shì
tuō chēng
tuō fù
tuō jì
tuō fú
tuō jiāo
tuō shí
tuō biǎo
tuō xìn
tuō qū
tuō huà
tuō hòu
tuō cái
tuō shǎng
tuō fēng
tuō bō
tuō fěng
tuō wěi
tuō fú
tuō shì
tuō yù
tuō fǎ
tuō mù
tuō zuì
tuō pí
tuō mìng
tuō jū
tuō jí
tuō chǔ
tuō rén
tuō chéng
tuō fén
tuō hàn
tuō yī
tuō líng
tuō xī
tuō wù
tuō lǜ
tuō biàn
tuō zhōng
zé fù
chuán fù
jiě fù
jiāo fù
bì fù
àn fù
còu fù
gē fù
zhì fù
chū fù
qù fù
qù fù
wěi fù
tuō fù
duì fu
yīn fù
diàn fù
fēn fù
zhá fù
shǔ fù
hái fù
shǒu fù
chōu fù
xuǎn fù
shōu fù
fā fù
bǐng fù
péi fù
yí fù
huì fù
shí fù
mì fù
bān fù
yìng fù
bō fù
jiǎo fù
jù fù
cháng fù
yù fù
yí fù
zhǐ fù
guān fù
zhǐ fù
kōng fù
jì fù
tuō fù
zhī fù
chéng fù
zhā fù
guò fù
shòu fù
zhǔ fù
zhù fù
委托别人照料或办理。
《三国志·蜀志·诸葛亮传》:“受命以来,夙夜忧叹。恐託付不效,以伤先帝之明。” 宋李元纲《厚德录》卷二:“京师人有以金银繒帛实二篋,託付於其相知,数年而死,彼人归诣其子。”
1.同“托”
2.~。
付读音:fù付fù(1)(动)交给:交~|托~|~表决|~之一笑(不计较;不当一回事)|~之一炬(一把火烧光)|~诸实施。(2)(动)给(钱):~款|支~。(3)(Fù)姓。(4)同“副”。