yōu zhe
yōu kuàng
yōu yuǎn
yōu yóu
yōu xián
yōu dàng
yōu miǎn
yōu cháng
yōu yáng
yōu yōu
yōu tíng
yōu huàng
yōu yáng
yōu ěr
yōu dǎ
yōu huǎn
yōu rán
yōu hū
yōu zāi
yōu xú
yōu duǎn
yōu màn
yōu jiǔ
yōu miù
yōu tì
yōu xiū
yōu miǎo
yōu kuò
yōu àn
yōu xiá
yōu yáng
yōu bǎi
yōu miù
yōu yuǎn
yōu xiòng
yōu yáng
tǎn huǎn
kuǎn huǎn
juān huǎn
yū huǎn
chí huǎn
qín huǎn
cì huǎn
nú huǎn
jiǎn huǎn
pí huǎn
fēng huǎn
kuān huǎn
xián huǎn
zàn huǎn
tān huǎn
dī huǎn
shū huǎn
qì huǎn
rú huǎn
yān huǎn
píng huǎn
tíng huǎn
chí huǎn
dài huǎn
yán huǎn
yū huǎn
ān huǎn
jí huǎn
yōu huǎn
xú huǎn
tān huǎn
liáo huǎn
shē huǎn
fán huǎn
hé huǎn
sōng huǎn
tú huǎn
níng huǎn
chǎn huǎn
àn huǎn
yōu huǎn
zòng huǎn
jìng huǎn
yī huǎn
jiǎn huǎn
shū huǎn
jiǎn huǎn
qīng huǎn
chōng huǎn
jīn huǎn
sǐ huǎn
màn huǎn
pì huǎn
bū huǎn
róu huǎn
⒈ 谓迂缓而不切实际。
引宋叶适《取燕二》:“而耿南仲、唐恪、范宗尹则始终割地而已; 杨时则为悠缓之辞,欲徐论其当而已。”
⒉ 缓慢。
引曹禺《北京人》第一幕:“远处算命瞎子悠缓的铜钲声。”
悠yōu(1)(形)久;远:~久|~扬。(2)(形)闲适;闲散:~然|~闲。(3)(形)悠荡:颤~|忽~|晃~|飘~|转~。
缓读音:huǎn缓huǎn(1)(形)迟;慢:迟~|~慢|~步向前。(2)(动)延缓;推迟:~期|~几天再办。(3)(形)缓和;不紧张:~冲|~急。(4)(动)恢复正常的生理状态:~过来。(5)(形)坡度小:~坡。