时苗


时苗的组词


时晦

shí huì

时事

shí shì

时候

shí hou

时宗

shí zōng

时辰

shí chen

时序

shí xù

时措

shí cuò

时路

shí lù

时文

shí wén

时果

shí guǒ

时政

shí zhèng

时子

shí zǐ

时钟

shí zhōng

时食

shí shí

时艰

shí jiān

时士

shí shì

时义

shí yì

时趋

shí qū

时贵

shí guì

时或

shí huò

时苗

shí miáo

时疫

shí yì

时差

shí chā

时限

shí xiàn

时王

shí wáng

时羞

shí xiū

时若

shí ruò

时出

shí chū

时样

shí yàng

时调

shí diào

时花

shí huā

时吝

shí lìn

时雝

shí yōng

时失

shí shī

时行

shí xíng

时辈

shí bèi

时嘤

shí yīng

时情

shí qíng

时望

shí wàng

时荣

shí róng

时区

shí qū

时网

shí wǎng

时势

shí shì

时髦

shí máo

时域

shí yù

时范

shí fàn

时相

shí xiàng

时分

shí fēn

时累

shí lèi

时宪

shí xiàn

时品

shí pǐn

时徇

shí xùn

时段

shí duàn

时间

shí jiān

时菑

shí zī

时贤

shí xián

时鱼

shí yú

时月

shí yuè

时宜

shí yí

时光

shí guāng

时友

shí yǒu

时见

shí jiàn

时学

shí xué

时才

shí cái

时趣

shí qù

时芳

shí fāng

时风

shí fēng

时今

shí jīn

时杰

shí jié

时霎

shí shà

时珍

shí zhēn

时铜

shí tóng

时轮

shí lún

时贡

shí gòng

时和

shí hé

时顷

shí qǐng

时忌

shí jì

时澍

shí shù

时暂

shí zàn

时干

shí gàn

时向

shí xiàng

时常

shí cháng

时咎

shí jiù

时而

shí ér

时计

shí jì

时运

shí yùn

时代

shí dài

时好

shí hǎo

时背

shí bèi

时飨

shí xiǎng

时世

shí shì

时表

shí biǎo

时人

shí rén

时晷

shí guǐ

时中

shí zhōng

时务

shí wù

时上

shí shàng

时乔

shí qiáo

时论

shí lùn

时装

shí zhuāng

时习

shí xí

时豫

shí yù

时刻

shí kè

时类

shí lèi

时台

shí tái

时空

shí kōng

时历

shí lì

时价

shí jià

时主

shí zhǔ

时节

shí jié

时禽

shí qín

时薪

shí xīn

时服

shí fú

时交

shí jiāo

时协

shí xié

时局

shí jú

时意

shí yì

时儁

shí jùn

时派

shí pai

时命

shí mìng

时固

shí gù

时雨

shí yǔ

时日

shí rì

时德

shí dé

时策

shí cè

时暑

shí shǔ

时针

shí zhēn

时治

shí zhì

时变

shí biàn

时进

shí jìn

时几

shí jǐ

时制

shí zhì

时任

shí rèn

时俗

shí sú

时岁

shí suì

时菊

shí jú

时功

shí gōng

时壶

shí hú

时谚

shí yàn

时家

shí jiā

时曲

shí qǔ

时议

shí yì

时柄

shí bǐng

时瑞

shí ruì

时气

shí qi

时术

shí shù

时位

shí wèi

时度

shí dù

时目

shí mù

时聘

shí pìn

时轨

shí guǐ

时材

shí cái

时陋

shí lòu

时兴

shí xìng

时饷

shí xiǎng

时阳

shí yáng

时邕

shí yōng

时教

shí jiào

时机

shí jī

时手

shí shǒu

时养

shí yǎng

时朝

shí cháo

时馔

shí zhuàn

时时

shí shí

时鲜

shí xiān

时霖

shí lín

时乖

shí guāi

时蹇

shí jiǎn

时方

shí fāng

时反

shí fǎn

时器

shí qì

时物

shí wù

时讳

shí huì

时力

shí lì

时晌

shí shǎng

时膳

shí shàn

时症

shí zhèng

时尚

shí shàng

时绥

shí suí

时顺

shí shùn

时化

shí huà

时复

shí fù

时新

shí xīn

时缪

shí miù

时弊

shí bì

时牌

shí pái

时会

shí huì

时期

shí qī

时舞

shí wǔ

时宰

shí zǎi

时作

shí zuò

时暇

shí xiá

时激

shí jī

时适

shí shì

时款

shí kuǎn

时当

shí dāng

时醪

shí láo

时难

shí nán

时景

shí jǐng

时病

shí bìng

时令

shí lìng

时康

shí kāng

时遇

shí yù

时利

shí lì

时龙

shí lóng

时效

shí xiào

时为

shí wéi

时稼

shí jià

时疾

shí jí

时阙

shí quē

时廱

shí yōng

时暗

shí àn


夏苗

xià miáo

遗苗

yí miáo

禾苗

hé miáo

猪苗

zhū miáo

壯苗

zhuàng miáo

矿苗

kuàng miáo

三苗

sān miáo

心苗

xīn miáo

露苗

lòu miáo

枯苗

kū miáo

壮苗

zhuàng miáo

括苗

kuò miáo

狆苗

zhòng miáo

汉苗

hàn miáo

闲苗

xián miáo

魚苗

yú miáo

孽苗

niè miáo

幼苗

yòu miáo

宝苗

bǎo miáo

箭苗

jiàn miáo

补苗

bǔ miáo

薅苗

hāo miáo

豆苗

dòu miáo

黎苗

lí miáo

昆苗

kūn miáo

鼠苗

shǔ miáo

鼻苗

bí miáo

蒐苗

sōu miáo

秋苗

qiū miáo

祸苗

huò miáo

火苗

huǒ miáo

果苗

guǒ miáo

锋苗

fēng miáo

田苗

tián miáo

蛏苗

chēng miáo

独苗

dú miáo

愁苗

chóu miáo

草苗

cǎo miáo

遐苗

xiá miáo

金苗

jīn miáo

花苗

huā miáo

痘苗

dòu miáo

蒜苗

suàn miáo

锄苗

chú miáo

养苗

yǎng miáo

青苗

qīng miáo

余苗

yú miáo

条苗

tiáo miáo

麦苗

mài miáo

定苗

dìng miáo

时苗

shí miáo

绿苗

lǜ miáo

山苗

shān miáo

菌苗

jūn miáo

楚苗

chǔ miáo

荻苗

dí miáo

根苗

gēn miáo

老苗

lǎo miáo

格苗

gé miáo

灵苗

líng miáo

揠苗

yà miáo

稻苗

dào miáo

疫苗

yì miáo

树苗

shù miáo

保苗

bǎo miáo

村苗

cūn miáo

间苗

jiàn miáo

有苗

yǒu miáo

黍苗

shǔ miáo

灯苗

dēng miáo

玉苗

yù miáo

大苗

dà miáo

扶苗

fú miáo

疏苗

shū miáo

烟苗

yān miáo

蹲苗

dūn miáo

全苗

quán miáo

云苗

yún miáo

枝苗

zhī miáo

情苗

qíng miáo

新苗

xīn miáo

嘉苗

jiā miáo

出苗

chū miáo

场苗

chǎng miáo

育苗

yù miáo

上一组词:黑牛
下一组词:留时

更多时的组词

时苗的意思


词语解释:

.新苗。

引证解释:

⒈ 新苗。

引晋潘岳《河阳县作》诗之一:“长啸归东山,拥耒耨时苗。”

网络解释:

时苗

时苗(150-220年),字德胄,东汉末年河北钜鹿(今河北邢台平乡)人。据《三国志·魏书·常林传》注,他少清白,为人疾恶。建安中,入丞相府,被曹操任为寿春令。他为政令行风靡,不事权贵,与常林、吉茂和沐并四人以清介闻名。
更多苗的组词

时苗详细解释


读音:shí

1.时间(对空间而言):~空观念。

2.时代;时候:古~。唐~。战~。

3.时间单位。旧指时辰,现指小时,即一日(一个昼夜)的二十四分之一。

4.指规定的时间:按~上班。过~作废。

5.季节:四~如春。

6.现在的;当时的:~事。~兴。

7.时俗;时尚:入~。

8.副词。时常:~~。~有错误。

9.有时候:~阴~晴。

10.时机:不误农~。

读音:miáo

苗miáo(1)(名)(~儿)初生的种子植物;有时专指某些蔬菜的嫩茎或嫩叶:~圃|树~|稻~。(2)(名)某些初生的饲养的动物:鱼~|猪~。(3)(名)疫苗。(4)(名)(~儿)形状象苗的:火~|烟~。(5)(名)(Miáo)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025