huá shí
huá liu
huá rùn
huá bīng
huá diāo
huá tāi
huá jìng
huá xiáng
huá guǐ
huá yè
huá bǐ
huá màn
huá shuǎng
huá lì
huá rén
huá lǜ
huá diē
huá xuě
huá shú
huá zé
huá guī
huá là
huá jù
huá gān
huá tuō
huá cài
huá mǐn
huá mín
huá shā
huá shéng
huá tào
huá hūn
huá jīng
huá làng
huá jī
huá yí
huá zéi
huá yì
huá mín
huá lì
huá gǎn
huá xíng
huá chē
huá dà
huá luò
huá tuō
huá yí
huá gān
huá yán
huá zuò
huá zuǐ
huá dòng
huá zhōu
huá mó
huá cā
huá chē
huá jiū
huá jī
huá lún
huá tái
huá mǎ
huá yīn
huá nián
huá liè
huá nào
huá yú
huá táng
huá lòu
huá hé
huá huò
huá jiǎo
huá tū
huá ruǎn
huá tài
huá luàn
huá chéng
huá pō
huá shuǐ
huá tóu
huá róu
huá dǎo
huá hù
huá jì
huá tā
huá bù
huá jiāo
huá gōu
huá nì
huá huá
huá xiàn
huá mài
huá dào
huá guǐ
huá dòng
huá zhū
huá mó
huá xí
huá tī
huá tà
lún gān
yì gān
zhuàng gān
pá gān
zhǎn gān
fān gān
tóu gān
zhú gān
zǒu gān
qīng gān
yuán gān
gē gān
shuāng gān
lián gān
niān gān
tóng gān
qí gān
bào gān
gāo gān
pāi gān
biāo gān
diào gān
yú gān
zhí gān
zhān gān
qī gān
mì gān
xián gān
fān gān
gāo gān
shǒu gān
qiāng gān
jiàn gān
yī gān
dài gān
bǎ gān
gōu gān
yá gān
chī gān
jiē gān
chí gān
nào gān
lún gān
mǎ gān
fēng gān
yú gān
jī gān
qiáng gān
wéi gān
jīng gān
shàng gān
huá gān
yú gān
tà gān
jīn gān
zhū gān
chuí gān
sān gān
lán gān
xiǎn gān
diào gān
shā gān
mù gān
chā gān
pào gān
滑竿huágān
(1) 主要适于山区的一种交通工具,在两根长竹竿中间绷上竹片或绳索,上铺被褥,两(.好工具)人抬行
英a kind of litter;sedan chair borne by two bamboo poles used in Sichuan province⒈ 亦作“滑杆”。一种旧式交通工具,在两根长竹竿中间架以竹片或绳索绷成躺椅,讲究的形似轿子而无顶,由两人抬着行走。旧时流行于西南山区。
引沙汀《凶手》:“工作很轻松,因为那乘坐他们那架滑竿的,是一个干瘪而年青的使女。”
巴金《寒夜》二八:“全城就只有这么一个时疫医院,而且汽车开不到门口,还要用滑杆抬上去。”
一种旧式的交通工具。用竹片或绳索横绑在两根长竹竿中间,上面铺被褥,形似轿子而无盖顶,由两个人抬著走。
滑huá(1)(形)光滑;滑溜(基本义):圆~|润~。(2)(动)滑动:~冰|~雪|~行。(3)(形)油滑;狡诈。耍~|~头~脑。(4)姓。
竿读音:gān竿gān(名)(~子)竹竿;截取竹子的主干而成。