héng dào
héng gào
héng míng
héng cái
héng máo
héng yá
héng huī
héng rì
héng jiào
héng cháng
héng zī
héng bì
héng yáng
héng jū
héng xiàn
héng zī
héng chūn
héng lì
héng chǎn
héng xìng
héng děng
héng yán
héng shǒu
héng zhuàng
héng dìng
héng tài
héng kē
héng xùn
héng tán
héng fēn
héng zhì
héng wén
héng shù
héng sú
héng shuō
héng shì
héng bì
héng pǐn
héng zhí
héng gé
héng shì
héng lùn
héng shān
héng jié
héng cí
héng yuè
héng fēng
héng guī
héng shí
héng wēn
héng dé
héng shā
héng jiāo
héng rén
héng shǔ
héng zhǔn
héng yáng
héng yè
héng zé
héng suǒ
héng shì
héng xīng
héng liàng
héng yǔ
héng hé
héng fàn
héng yōng
héng shǐ
héng qíng
héng chǐ
héng cāo
héng dù
héng cháng
héng mín
héng diǎn
héng gù
héng xiàng
héng gàn
héng jiǔ
héng é
héng yī
jūn yī
lǐ yī
jí yī
jiě yī
xíng yī
dǎi yī
liú yī
wū yī
tiān yī
tóu yī
héng yī
liáng yī
shí yī
qiú yī
yáng yī
gāo yī
yá yī
shé yī
xī yī
shì yī
jiù yī
xiān yī
lú yī
cí yī
fán yī
yōng yī
bì yī
shàng yī
qín yī
líng yī
shòu yī
mǎ yī
dà yī
shì yī
sān yī
rù yī
quē yī
⒈ 一般的医生。
引汉王充《论衡·恢国》:“是故微病恆医皆巧,篤剧扁鹊乃良。”
亦特指庸医。 明宋濂《赠郑院判序》:“法宜鍼而责我以砭,法宜实而责我以虚,乖迕拘执,卒之与恆医无异,是岂医之罪哉,势使然也。”
恒héng(1)(形)永久:~心。(2)(名)恒心:有~|持之以~。(3)(形)平常;经常:~态|~言|人之~情。(4)(Hénɡ)姓。
医读音:yī医yī(1)(名)医生:名~|兽~|太~|巫~。(2)(名)医学:中~。(3)(动)医治:把我的病~好了。