rǎn huò
shān huò
wū huò
fán huò
hūn huò
nìng huò
yí huò
zhuō huò
guǐ huò
zhòng huò
huǎng huò
zhǎng huò
qī huò
gǔ huò
wǎng huò
yāo huò
yíng huò
jiāo huò
miù huò
bèi huò
què huò
huì huò
shàn huò
huāng huò
mèi huò
jiǎn huò
huáng huò
yáo huò
gǔ huò
hūn huò
míng huò
jiǎo huò
shān huò
yǐ huò
shī huò
kǒng huò
cāi huò
huǎng huò
yòu huò
hú huò
gǔ huò
mào huò
dàng huò
xiáo huò
sān huò
qiān huò
lún huò
shuǎng huò
chán huò
huàn huò
tōng huò
wù huò
mèi huò
pò huò
jiǎo huò
biàn huò
miù huò
dān huò
àn huò
hùn huò
wū huò
shān huò
huí huò
yín huò
èr huò
huáng huò
kuāng huò
yú huò
sǒng huò
xiǎo huò
huáng huò
ān huò
yáo huò
yíng huò
dà huò
wú huò
kuáng huò
kuáng huò
bì huò
rǎo huò
zhòng huò
xié huò
biàn huò
sī huò
xuàn huò
nì huò
kùn huò
xuàn huò
mí huò
mí huò
jiě huò
bì huò
guài huò
jīng huò
biàn huò
fú huò
gǔ huò
chī huò
yíng huò
yíng huò
chēng huò
huáng huò
yū huò
guǐ huò
yí huò
luàn huò
wǎng huò
yāo huò
fǎn huò
qīng huò
mó huò
dǎo huò
chǎn huò
jǔ huò
fēn huò
zhèn huò
bù huò
chǒng huò
⒈ 欺诈迷惑;错乱。
引《资治通鉴·晋武帝泰始三年》:“詔曰:‘ 友侵剥百姓以繆惑朝士,其考竟以惩邪佞。’”
鲁迅《中国小说史略》第七篇:“记言则玄远冷俊,记行则高简瑰奇,下至繆惑,亦资一笑。”
1. 〔纰缪〕错误。
2. 〔缪巧〕计谋,机智,如“岂有他缪缪,阴阳不能贼?”
3. (繆)
惑读音:huò惑huò(1)(动)疑惑;迷惑:惶~|迷~|大~不解|智者不~。(2)(动)使迷惑:~乱|~人耳目|谣言~众。