míng zōu
míng jí
míng mù
míng péng
míng bō
míng bó
míng chén
míng méng
mǐng xìng
míng chí
míng xiè
míng líng
míng méng
míng máng
míng zhū
míng zhǎng
míng sè
míng miǎo
míng lěng
míng hè
míng míng
míng yíng
míng zǐ
míng hǎi
míng dǎo
míng hóng
míng yú
míng zhōu
míng mò
míng mǎng
liù mò
biān mò
jué mò
huāng mò
suǒ mò
miǎo mò
chōng mò
yún mò
guǎng mò
chè mò
shí mò
kōng mò
bái mò
hàn mò
qióng mò
àn mò
liáo mò
qì mò
lóng mò
shuò mò
méng mò
yōu mò
cuò mò
shā mò
dà mò
gān mò
lěng mò
dàn mò
àn mò
tián mò
méng mò
qián mò
yuān mò
tài mò
míng mò
shěn mò
chéng mò
wēi mò
jìng mò
yǎo mò
máng mò
miǎo mò
pǔ mò
hū mò
jì mò
wù mò
mí mò
kuàng mò
míng mò
ān mò
jiǒng mò
xuán mò
luò mò
cāng mò
⒈ 广漠无际。 《庄子·逍遥游》“北冥有鱼” 唐陆德明释文:“北冥,本亦作溟……北海也。
引嵇康云:‘取其溟漠无涯也。’”
⒉ 指天空。
引元汤式《南吕一枝花·题白梅深处》套曲:“想度,暗约,我猜似梨云一片连溟漠。”
⒊ 幽晦广远。多指阴曹。
引前蜀杜光庭《马尚书本命醮词》:“洎乎沉潜异质,溟漠殊庭,同沐玄风,咸昇道域。”
元刘祁《归潜志》卷二:“细看清用文,溟漠君墓誌。”
明方孝孺《祭邹博士》:“聊敍哀而酌酒,一以慰先生於溟漠,一以写吾心之冲冲。”
清冯钺《有感》诗:“二千一百万,哀哉付溟漠!”