kàng shuǐ
kàng biǎo
kàng xīn
kàng zhèng
kàng zhèn
kàng fú
kàng ǒu
kàng xiǎng
kàng zāng
kàng jìn
kàng dí
kàng fèn
kàng lùn
kàng lǎng
kàng zhēng
kàng xí
kàng pò
kàng bīng
kàng zhuì
kàng jù
kàng zhàn
kàng léng
kàng yì
kàng jīng
kàng gāo
kàng zāi
kàng yǐn
kàng méi
kàng liáng
kàng yào
kàng yì
kàng shēng
kàng diàn
kàng kuàng
kàng mù
kàng mài
kàng jiǎo
kàng shǒu
kàng lì
kàng jīng
kàng juān
kàng lì
kàng tǐ
kàng nì
kàng shū
kàng jí
kàng qíng
kàng héng
kàng cí
kàng zhí
kàng yán
kàng qīn
kàng lào
kàng sǒng
kàng bào
kàng fàn
kàng lǐ
kàng fèn
kàng xíng
kàng zhāng
kàng yù
kàng shuì
kàng jué
kàng shǒu
kàng sù
kàng zú
kàng liè
kàng yáng
kàng jī
kàng mìng
kàng yìng
kàng wán
kàng rán
kàng zhì
kàng jiǎo
kàng hūn
kàng shǔ
kàng wéi
kàng zhuāng
kàng héng
kàng yán
kàng ái
kàng dīng
kàng chén
kàng měi
kàng duó
kàng xìng
kàng huó
kàng zū
kàng yuè
kàng hàn
kàng duì
kàng shé
kàng shì
kàng huái
kàng gǔ
kàng yì
kàng dá
kàng yuán
kàng zhì
kàng dòu
kàng làng
kàng nǐ
kàng yīn
kàng jì
kàng hóu
kàng yù
kàng jié
kàng shēn
kàng cè
kàng cí
kàng biàn
kàng jǐng
cí jù
gěng jù
qián jù
chēng jù
jùn jù
yǐn jù
sè jù
dǐ jù
bá jù
gé jù
kàng jù
qī jù
bì jù
pái jù
táng jù
gōu jù
hòu jù
táng jù
wǎn jù
wǔ jù
hàn jù
lǚ jù
qiān jù
tuī jù
dǐ jù
wéi jù
fáng jù
jiǔ jù
zuǒ jù
kàng jù
chēng jù
lì jù
shé jù
dǎng jù
hàn jù
zǔ jù
nì jù
yíng jù
zǔ jù
抗拒kàngjù
(1) 抵抗并拒绝
例鲜能抗拒英resist;defy⒈ 抵抗。
引《宋书·索虏传》:“德祖随方抗拒,颇杀虏,而将士稍零落。”
北齐颜之推《颜氏家训·慕贤》:“太子左卫率羊侃坐东掖门,部分经略,一宿皆办,遂得百餘日抗拒兇逆。”
浩然《艳阳天》第二四章:“他看到人多势众,看到一股子不可能抗拒的力量。”
⒉ 拒绝。
引宋范仲淹《奏为修永洛城乞勘鞫》:“其人即合依禀罢修,不合坚执抗拒。”
《警世通言·宿香亭张浩遇莺莺》:“浩素畏季父赋性刚暴,不敢抗拒,又不敢明言李氏之事,遂通媒妁,与孙氏议姻。”
抵抗拒绝。
抗kàng(1)(动)抵抗;抵挡:顽~|抵~|~日战争。(2)(动)拒绝;抗拒:~命|~租。(3)(动)对等:~衡|分庭~礼。
拒读音:jù拒jù(1)(动)抵抗;抵挡:抗~|~敌。(2)(动)拒绝:来者不~|~不执行|~谏饰非。