dài shì
dài kǎo
dài děng
dài gāng
dài rén
dài jǔ
dài yōu
dài qī
dài dào
dài shí
dài zhōng
dài màn
dài yù
dài chà
dài tù
dài yì
dài kòu
dài bì
dài jiàn
dài cháo
dài mìng
dài nián
dài yù
dài kuī
dài tì
dài chá
dài xìn
dài kè
dài yuán
dài bàn
dài cì
dài dìng
dài dàn
dài chá
dài xián
dài lù
dài qǔ
dài jué
dài jià
dài xìn
dài wàng
dài gǔ
dài pàn
dāi huì
dài bàn
dài chú
dài jiāo
dài là
dài jiào
dài pìn
dài bǔ
dài fàng
dài dí
dài xù
dài quē
dài yòng
dài zhào
dài dōng
dài zuì
dài cheng
dài jìn
dài wèn
dài zhì
dài yào
dài wù
dài dào
dài duì
dài xuǎn
dài lòu
dài yǎng
dài jué
dài zhōng
dài bào
dài zì
dài bì
dài yè
dài lìng
dài hǎo
dài xū
dài jiān
dài bǔ
dài de
dài là
dài jiǎ
dài gǎng
dài gū
dài jiē
dài xián
dài nǚ
fēi zhào
jiǎo zhào
lún zhào
cái zhào
hái zhào
gé zhào
nán zhào
qiān zhào
liù zhào
dān zhào
yí zhào
dá zhào
zhōng zhào
kǒu zhào
shǒu zhào
shū zhào
lài zhào
jiā zhào
chéng zhào
kē zhào
mìng zhào
luán zhào
duì zhào
xià zhào
wēn zhào
āi zhào
huà zhào
míng zhào
mò zhào
chì zhào
máng zhào
bā zhào
kuān zhào
yōu zhào
jiāo zhào
xǐ zhào
ēn zhào
huàn zhào
ní zhào
qīng zhào
chǐ zhào
là zhào
fěng zhào
dài zhào
qīn zhào
cǎo zhào
fèng zhào
bìn zhào
fèng zhào
jiǎng zhào
bó zhào
⒈ 等待诏命。
引《文选·扬雄<甘泉赋>序》:“孝成帝时,客有荐雄文似相如者……召雄待詔承明之庭。”
张铣注:“待詔,待天子命也。”
唐王绩《晚年叙志示翟处士》诗:“明经思待詔,学剑觅封侯。”
清惠士奇《送蒋树存之官馀庆》诗:“待詔吾留金马门,修书君上南薰殿。”
⒉ 官名。 汉代徵士未有正官者,均待诏公车,其特异者待诏金马门,备顾问,后遂以待诏为官名。 唐有翰林待诏,负责四方表疏批答、应和文章等事。后改为翰林供奉。 明清翰林院属官有待诏,秩从九品,掌校对章疏文史,为低级事务官。
引《汉书·王莽传中》:“莽诛灭待詔,而封告者。”
⒊ 待命供奉内廷的人。 唐代不仅文词经学之士,即医卜技术之流,亦供直于内廷别院,以待诏命。因有医待诏、画待诏等名称。 宋元时对手艺工匠尊称为待诏,本此。
引《京本通俗小说·碾玉观音》:“﹝裱褙铺里﹞璩待詔问:‘府干有何见諭?’虞候道:‘无甚事,閒问则个。’”
《水浒传》第四回:“智深走到铁匠铺门前看时,见三个人打铁。 智深道:‘兀那待詔,有好钢铁么?’”
《醒世恒言·吕洞宾飞剑斩黄龙》:“看那娘子,正与浇蜡烛待詔説话。”
⒋ 旧时农村里称理发师为“待詔”。
引李劼人《大波》第一部第二章:“楚用几个人早都交卷完毕,在理发室找待诏梳了发辫。”
唐朝时,凡文词经学之士及医卜技术等专家,养于翰林院中,以待皇帝诏命应对。有画待诏、医待诏、棋待诏等名称。
1. 等,等候:待到。待旦。拭目以待。
2. 以某种态度或行为加之于人或事物:对待。招待。待遇。待人接物。
3. 将,要(古典戏曲小说和现代某些方言的用法):正待出门,有人来了。
诏读音:zhào诏zhào(1)〈书〉(2)本义:(动)教诲;告诉;告诫。(3)(名)诏书;皇帝颁发的命令。