lǎng xīn
lǎng fěng
lǎng lì
lǎng dú
lǎng mì
lǎng kàng
lǎng bái
lǎng ào
lǎng wù
lǎng jié
lǎng shēng
lǎng huàng
lǎng shàn
lǎng kè
lǎng gé
lǎng sòng
lǎng jì
lǎng jìng
lǎng yào
lǎng yè
lǎng chàng
lǎng pǔ
lǎng rán
lǎng mài
lǎng lǎng
lǎng yǒng
lǎng bào
lǎng yì
lǎng qīng
lǎng dá
lǎng jùn
lǎng yín
lǎng chàng
lǎng pò
lǎng zhào
lǎng yào
lǎng xīng
lǎng wù
lǎng dàn
lǎng yú
lǎng yùn
lǎng jié
lǎng yàn
lǎng jiē
lǎng liàn
lǎng mù
lǎng yí
lǎng ōu
lǎng xiù
lǎng gè
lǎng jùn
lǎng shí
lǎng míng
lǎng diào
lǎng dú
lǎng xù
lǎng bá
lǎng rì
lǎng jīn
lǎng xiào
lǎng jìng
lǎng yuè
lǎng yán
lǎng huō
lǎng qín
lǎng shēng
lǎng yù
lǎng chè
lǎng chè
lǎng rùn
lǎng dàn
lǎng xī
lǎng zhú
lǎng shuǎng
lǎng jùn
lǎng dí
lǎng jiàn
lǎng liè
lǎng kàng
jǐng yào
wěi yào
dé yào
xuǎn yào
èr yào
xiān yào
xuàn yào
tūn yào
gěng yào
yíng yào
guāng yào
yǐn yào
jiǒng yào
xiǎn yào
kuā yào
xiǎo yào
zhōng yào
jīn yào
huá yào
huáng yào
xī yào
huàn yào
huàn yào
yīng yào
fā yào
chǎn yào
yù yào
jiè yào
xuàn yào
zhào yào
zhāo yào
huǎng yào
lóng yào
mù yào
mài yào
lǎng yào
hè yào
yì yào
róng yào
bǐng yào
zhé yào
jīng yào
huī yào
yù yào
liú yào
yǐng yào
kūn yào
zhāo yào
huǎng yào
xuàn yào
chí yào
huī yào
shén yào
qián yào
bēn yào
lóng yào
jiǒng yào
shǎn yào
biāo yào
tǔ yào
nì yào
chuí yào
xuàn yào
yáng yào
chāo yào
hào yào
shǎn yào
chǒng yào
chún yào
zhèn yào
qī yào
kuáng yào
hóng yào
⒈ 亦作“朗曜”。光明闪耀;光芒闪耀。
引《敦煌变文集·维摩诘经讲经文》:“有一童子,名号光严,相圆明而特异众人,心朗曜而迥然高士。”
明宋濂《赠定岩上人入东序》:“利锋相触,雨雹为之交驰;疑网既袪,星月为之朗耀。”
明李东阳《代告阙里孔子庙记》:“礼成之后,星月朗耀,神人欢畅。”
傅尃《周鼎》诗:“灵光朗耀何融融,琉璃作室居当中。”
冰心《寄小读者》十四:“站在她床前说着话儿的时候,抬头看见松梢上一星朗耀。”
朗lǎng(1)本义:明朗。(形)光线充足;明亮:明朗。(形)光线充足;明亮(2)本义:明朗。(形)声音清晰响亮:明朗。(形)声音清晰响亮
耀读音:yào耀yào(1)(动)照耀;光线强烈地照射:~眼。(2)(动)夸耀:炫~|显~。(3)(形)光荣:荣~。