wǎng zhǔ
wǎng jiào
wǎng hài
wǎng bǐ
wǎng chǐ
wǎng duó
wǎng shàng
wǎng fān
wǎng kǒu
wǎng bù
wǎng qū
wǎng shuō
wǎng rén
wǎng zhì
wǎng qǔ
wǎng sǐ
wǎng zòng
wǎng yán
wǎng gù
wǎng jué
wǎng kān
wǎng pèi
wǎng ráo
wǎng fǎng
wǎng zhuàng
wǎng è
wǎng fèi
wǎng lù
wǎng làn
wǎng fǎ
wǎng kǔ
wǎng pì
wǎng náo
wǎng mù
wǎng miù
wǎng qíng
wǎng jià
wǎng cái
wǎng zhào
wǎng mù
wǎng kè
wǎng shāng
wǎng zhuāng
wǎng qí
wǎng lì
wǎng kù
wǎng fú
wǎng zhí
wǎng mò
wǎng cuò
wǎng jìn
wǎng sù
wǎng jìng
wǎng héng
wǎng jì
wǎng zhū
wǎng zéi
wǎng láo
wǎng bào
wǎng rán
wǎng què
wǎng zì
wǎng shǐ
wǎng rǎng
wǎng liú
wǎng lèi
wǎng fèi
wǎng yì
wǎng zhì
wǎng lín
mǎ cuò
rèn cuò
jū cuò
zhù cuò
fēn cuò
róng cuò
yǎn cuò
guò cuò
cuī cuò
wéi cuò
miù cuò
shǎn cuò
fén cuò
lòu cuò
wén cuò
é cuò
guài cuò
wǔ cuò
yín cuò
cóng cuò
yū cuò
lóng cuò
pán cuò
zuì cuò
xiù cuò
hǎi cuò
cè cuò
zhēn cuò
chā cuò
gǎi cuò
càn cuò
mí cuò
dào cuò
ná cuò
wǎng cuò
diān cuò
cuǐ cuò
bàng cuò
wù cuò
chān cuò
yín cuò
máng cuò
jǔ cuò
yí cuò
hù cuò
qí cuò
qìng cuò
dǎo cuò
miù cuò
xiàng cuò
bù cuò
bèi cuò
cǎi cuò
chū cuò
gàn cuò
huāng cuò
hún cuò
lín cuò
bó cuò
ná cuò
hé cuò
qǐ cuò
zōng cuò
jiū cuò
jīn cuò
tīng cuò
lián cuò
yí cuò
xíng cuò
zuǒ cuò
fēn cuò
pián cuò
tiě cuò
gé cuò
péi cuò
cuī cuò
chuǎn cuò
fù cuò
mó cuò
cēn cuò
zhū cuò
gōng cuò
jiǎ cuò
fàn cuò
pán cuò
zá cuò
qí cuò
róu cuò
shuō cuò
cuǐ cuò
zhǎn cuò
xiá cuò
wǎn cuò
pán cuò
zhǐ cuò
shī cuò
chuǎng cuò
mèi cuò
hūn cuò
tiāo cuò
qiē cuò
jiāo cuò
qiān cuò
fán cuò
chǐ cuò
dà cuò
zhǐ cuò
chán cuò
jīng cuò
wéi cuò
jiè cuò
hùn cuò
cuī cuò
xián cuò
gōng cuò
guǐ cuò
jiǎng cuò
yīn cuò
jiē cuò
guāi cuò
gōu cuò
zhèng cuò
juān cuò
fán cuò
pì cuò
⒈ 后因以“枉错”指举直错枉,任贤去佞。
引《论语·为政》:“举直错诸枉,则民服;举枉错诸直,则民不服。”
晋潘岳《关中》诗之一:“於皇时晋,受命既固。三祖在天,圣皇绍祚。德博化光,刑简枉错。”
⒉ 错断;错误。
引元孟汉卿《魔合罗》第三折:“恐怕前官枉错了,你有不尽的言词,从实説来,我与你做主咱。”
《元典章·台纲一·内台》:“诸公事行下所属而有枉错者,承受官司即须执申。”
枉wǎng(1)(形)本义:弯曲或歪斜。(2)(动)使歪曲:~法。(3)(形)冤屈:冤~。(4)(副)白白地;徒路。
错读音:cuò错cuò(1)(形)不对;过失:~字。(2)(形)交叉:~落。(3)(动)互相摩擦:~牙。(4)(动)岔开;相互避让:~开。(5)(形)坏、差(用于否定式):这个戏挺不~。(6)(名)磨玉的石头:它山之石可以为~。(7)(动)打磨玉石:攻~。(8)涂饰镶嵌(金、银等):~金。