cuì guān
cuì náng
cuì zhàng
cuì sú
cuì mù
cuì kè
cuì máo
cuì nà
cuì jì
cuì lián
cuì fú
cuì miǎn
cuì xī
cuì yīn
cuì shān
cuì yǔ
cuì jǐn
cuì fàn
cuì mù
cuì shān
cuì hé
cuì suǒ
cuì diàn
cuì páo
cuì gōng
cuì cuì
cuì yī
cuì qiú
cuì màn
cuì hè
cuì bù
zhōng fàn
pēn fàn
chá fàn
jì fàn
wǔ fàn
jīng fàn
nián fàn
bāo fàn
shàn fàn
xī fàn
jiǔ fàn
dàn fàn
luō fàn
táng fàn
miàn fàn
liáng fàn
yě fàn
hán fàn
dàn fàn
tāng fàn
qià fàn
guǎn fàn
lì fàn
sì fàn
tǒng fàn
jìn fàn
dùn fàn
chī fàn
qǐ fàn
sù fàn
suǒ fàn
kāi fàn
chū fàn
zàn fàn
xiāng fàn
bài fàn
lì fàn
fǔ fàn
jiǎo fàn
kēi fàn
zuò fàn
tǎo fàn
hé fàn
xiàn fàn
cān fàn
shí fàn
yǐn fàn
gōng fàn
sān fàn
fēn fàn
kōng fàn
lǎo fàn
làn fàn
chuán fàn
shǔ fàn
shuǐ fàn
guǒ fàn
zuò fàn
gū fàn
xià fàn
gēng fàn
gàn fàn
chèn fàn
huǒ fàn
pào fàn
zhāi fàn
zhǔ fàn
lóng fàn
xiǎo fàn
huì fàn
cèng fàn
guī fàn
tuán fàn
ruǎn fàn
jiàn fàn
zhuā fàn
yú fàn
gài fàn
kè fàn
zhòu fàn
niàng fàn
jiā fàn
dòu fàn
yà fàn
jiǔ fàn
gū fàn
bǎi fàn
xīng fàn
gǎn fàn
bǎo fàn
pài fàn
cū fàn
guān fàn
qǐn fàn
mǐ fàn
cuì fàn
gòng fàn
bǎo fàn
mài fàn
jiāng fàn
cháo fàn
cūn fàn
wǎn fàn
mǎ fàn
liú fàn
mǎo fàn
yuán fàn
á fàn
yè fàn
gū fàn
dào fàn
dǎi fàn
miàn fàn
hùn fàn
kōng fàn
zǎo fàn
yào fàn
guò fàn
huà fàn
chuī fàn
jiāo fàn
xíng fàn
xiǎo fàn
yī fàn
dàn fàn
zào fàn
yáng fàn
huì fàn
è fàn
wū fàn
tān fàn
jiāo fàn
yòng fàn
xián fàn
wán fàn
cū fàn
chèn fàn
lí fàn
qián fàn
shū fàn
bái fàn
cài fàn
qiáng fàn
rè fàn
shāo fàn
biàn fàn
yuě fàn
gōng fàn
⒈ 后用以借称并无实物之酬答。
引语出宋曾慥《高斋漫录》:“一日, 钱穆父 ( 钱勰 )折简召坡 ( 苏軾 )食‘皛饭’, 坡至,乃设饭一盂、萝卜一碟,白汤一盏而已,盖以三白为‘皛’也。后数日, 坡復召穆父食‘毳饭’, 穆父意坡必有毛物相报。比至日晏,并不设食, 穆父馁甚, 坡曰:‘萝卜、汤、饭俱毛也!’ 穆父嘆曰:‘ 子瞻可谓善戏謔者也。’”
原注:“毛音‘模’,京师俗语谓‘无’为‘模’。”
清褚人穫《坚瓠十集·乞醯不与启》:“何期鞠穷之呼,但得毳饭之报。”