pǔ dà
chě dà
guī dà
shèng dà
péng dà
sàn dà
zì dà
fēng dà
bāo dà
shuò dà
èr dà
zhāng dà
dūn dà
hún dà
gàn dà
cù dà
zuò dà
yǐ dà
liǎn dà
chóng dà
chǐ dà
zhōng dà
xǔ dà
máng dà
jí dà
ā dà
zhuàng dà
hào dà
ruò dà
liù dà
mìng dà
yè dà
huà dà
huáng dà
dǒu dà
cū dà
pī dà
cū dà
fù dà
wěi dà
wǎ dà
zuò dà
xiǎo dà
dǎo dà
jùn dà
xìng dà
liǎng dà
yū dà
lián dà
jiào dà
yuè dà
diē dà
qī dà
kuàng dà
tóu dà
pì dà
mǎn dà
xiù dà
kuò dà
diàn dà
tuō dà
gāng dà
sōng dà
duō dà
hóng dà
wèi dà
tuò dà
zūn dà
guǎng dà
zhǎng dà
kāi dà
chuàng dà
páng dà
jīn dà
rén dà
fàng dà
hào dà
dǎn dà
bó dà
pí dà
kuǎ dà
yè dà
tā dà
ná dà
ào dà
kuān dà
dǎo dà
chāng dà
yǎn dà
kān dà
hóng dà
bì dà
jié dà
wěi dà
jiǔ dà
hú dà
qí dà
chéng dà
sān dà
bù dà
mò dà
chóng dà
chěn dà
hù dà
wěi dà
guāng dà
bù dà
hóng dà
dūn dà
mù dà
guì dà
yóu dà
héng dà
sì dà
qiáng dà
huǒ dà
zhuāng dà
wěi dà
léng dà
dāi dà
zēng dà
féi dà
wǔ dà
kuò dà
kuò dà
hòu dà
yóu dà
jiāo dà
xióng dà
dú dà
kuā dà
shēn dà
huī dà
hóng dà
zhà dà
dōu dà
kàn dà
kǒu dà
bāo dà
kuā dà
hān dà
chì dà
bàn dà
zhèng dà
gàng dà
zú dà
bái dà
dǐng dà
jù dà
tiān dà
hóng dà
gāo dà
cuò dà
zhuāng dà
mò dà
jìn dà
jiǔ dà
shì dà
háo dà
yōu dà
dào dà
bǎo dà
hán dà
zuò dà
yuǎn dà
zhà dà
lǎo dà
tuō dà
duō dà
bǎo dà
jīng dà
醋大cùdà
(1).措大,旧时指贫寒的读书人
英a scholar in poor circumstances⒈ 称贫寒失意的读书人。含有轻慢意。
引唐苏鹗《苏氏演义》卷上:“醋大者,或有抬肩拱臂,攒眉蹙目,以为姿态,如人食酸醋之貌,故谓之醋大。大者,广也,长也。篆文大字,象人之形。”
宋邵桂子《满江红·税官之扬州任》词:“穷醋大,齐齐整整,岂无贷揭。”
元孛罗《一枝花·归隐》套曲:“有几个不求仕的官员,更有那东庄里醋大,他每都摑着手歌丰稔,再不想巡按去弄奸猾。”
称贫寒的读书人,含有轻慢之意。《谈征.言部.醋大》:「世称士流为醋大,言其峭酸冠士民之首也。」也作「措大」。
醋cù(1)(名)调味用的酸的液体;多用米或高粱等发酵制成。(2)(名)嫉妒(多指男女关系上):吃~。
大读音:dà,dài[ dài ]1. 〔大夫〕医生(“夫”读轻声)。
2. 〔大王〕戏曲、旧小说中对强盗首领的称呼(“王”读轻声)。