xiōng dì
xiōng hào
xiōng cāi
xiōng ráng
xiōng mín
xiōng hàn
xiōng kù
xiōng fēng
xiōng zhào
xiōng xiǎn
xiōng kòu
xiōng xù
xiōng bīng
xiōng sì
xiōng mǐn
xiōng wén
xiōng rì
xiōng lì
xiōng hèng
xiōng nüè
xiōng cán
xiōng biàn
xiōng zhái
xiōng jù
xiōng jiān
xiōng xùn
xiōng jì
xiōng dǎng
xiōng jiǔ
xiōng è
xiōng dé
xiōng zhōng
xiōng zì
xiōng hòu
xiōng biāo
xiōng yín
xiōng tú
xiōng zú
xiōng lì
xiōng huì
xiōng jǐn
xiōng ráng
xiōng guǒ
xiōng duǎn
xiōng guài
xiōng huí
xiōng fàng
xiōng lèi
xiōng xíng
xiōng jiù
xiōng jīn
xiōng shū
xiōng jì
xiōng è
xiōng dāo
xiōng zāi
xiōng xiàng
xiōng jiāo
xiōng zòng
xiōng jiǎo
xiōng bèi
xiōng rén
xiōng xián
xiōng suì
xiōng qú
xiōng tān
xiōng měng
xiōng míng
xiōng qiè
xiōng dù
xiōng sàng
xiōng tú
xiōng hěn
xiōng niè
xiōng chǐ
xiōng jiǎn
xiōng dù
xiōng bào
xiōng jié
xiōng fèi
xiōng bào
xiōng quán
xiōng huá
xiōng fàn
xiōng wēi
xiōng pìn
xiōng huàn
xiōng kuí
xiōng jù
xiōng mèng
xiōng piāo
xiōng rèn
xiōng hàn
xiōng fù
xiōng nù
xiōng xiá
xiōng luàn
xiōng guǐ
xiōng gōng
xiōng nián
xiōng ān
xiōng bì
xiōng xié
xiōng bì
xiōng háo
xiōng jī
xiōng biàn
xiōng méng
xiōng guǎng
xiōng bài
xiōng xiān
xiōng màn
xiōng mèi
xiōng fá
xiōng xiōng
xiōng ào
xiōng shén
xiōng guī
xiōng hūn
xiōng bài
xiōng jiù
xiōng guǐ
xiōng qiáng
xiōng mán
xiōng chǒu
xiōng jù
xiōng shā
xiōng qì
xiōng xìn
xiōng jiàn
xiōng lì
xiōng mén
xiōng huì
xiōng wán
xiōng shǒu
xiōng jìn
xiōng guǐ
xiōng huāng
xiōng yàn
xiōng fú
xiōng rěn
xiōng huò
xiōng cǎn
xiōng chèn
xiōng kuáng
xiōng jiān
xiōng jí
xiōng pō
xiōng hěn
xiōng tǔ
xiōng tuī
xiōng fēng
xiōng shǒu
xiōng fú
xiōng è
xiōng zéi
xiōng yāo
xiōng bó
xiōng ōu
⒈ 气势凶猛貌。
引汉赵晔《吴越春秋·王僚使公子光传》:“子胥曰:‘请丈人姓字。’渔父曰:‘今日凶凶,两贼相逢,吾所谓渡楚贼也。两贼相得,得形於默,何用姓字为?’”
《后汉书·李固传》:“冀(梁冀 )然其言。明日重会公卿, 冀意气凶凶,而言辞激切。自胡广、赵戒以下,莫不慑惮之。”
⒉ 喧扰貌。
引《孔丛子·答问》:“邻人闻其凶凶也,窥而见之,趋而救之。”
汉焦赣《易林·中孚之未济》:“纷纷凶凶,天下扰攘。”
汉焦赣《易林·履之蒙》:“讼争凶凶。”
《隋书·陈孝意传》:“武周遂转攻傍郡,百姓凶凶,将怀叛逆。”
⒊ 恐惧。
引《国语·晋语一》“敌入而凶” 三国吴韦昭注:“凶,犹凶凶,恐惧也。”
1. 凶恶貌。 《文子·上德》:“兇兇者获,提提者射。故大白若辱,广德若不足。”
徐灵府注:“兇兇者,恶也;提提者,羣也。言羣恶相聚,必被中伤,为人诛获也。”
⒋ 骚动不安。
引《汉书·翟方进传》:“羣下兇兇,更相嫉妒。”
《晋书·庾纯传》:“纯因发怒曰:‘ 贾充 !天下兇兇,由尔一人。’”
《北史·魏清河王拓拔绍传》:“於是朝野兇兇,人怀异志。”
⒌ 犹粗率。
引《素问·移精变气论》:“粗工兇兇,以为可攻。故病未已,新病復起。”
王冰注:“兇兇,谓不料事宜之可否也。”