春阴


春阴的组词


春直

chūn zhí

春膏

chūn gāo

春晖

chūn huī

春酎

chūn zhòu

春秋

chūn qiū

春服

chūn fú

春暄

chūn xuān

春甸

chūn diàn

春脚

chūn jiǎo

春江

chūn jiāng

春日

chūn rì

春蔬

chūn shū

春归

chūn guī

春残

chūn cán

春卿

chūn qīng

春熟

chūn shú

春蠒

chūn jiǎn

春工

chūn gōng

春肥

chūn féi

春播

chūn bō

春减

chūn jiǎn

春华

chūn huā

春涨

chūn zhǎng

春赛

chūn sài

春骑

chūn qí

春罗

chūn luó

春歌

chūn gē

春帖

chūn tiě

春盎

chūn àng

春水

chūn shuǐ

春灌

chūn guàn

春首

chūn shǒu

春余

chūn yú

春藉

chūn jiè

春溟

chūn míng

春灯

chūn dēng

春史

chūn shǐ

春溜

chūn liū

春秧

chūn yāng

春路

chūn lù

春笋

chūn sǔn

春禁

chūn jìn

春耨

chūn nòu

春愁

chūn chóu

春蚕

chūn cán

春瑞

chūn ruì

春杪

chūn miǎo

春谜

chūn mí

春宵

chūn xiāo

春花

chūn huā

春碧

chūn bì

春艳

chūn yàn

春夫

chūn fū

春社

chūn shè

春禊

chūn xì

春菢

chūn bào

春箭

chūn jiàn

春娇

chūn jiāo

春席

chūn xí

春卷

chūn juǎn

春盛

chūn shèng

春酿

chūn niàng

春景

chūn jǐng

春种

chūn zhòng

春荣

chūn róng

春梦

chūn mèng

春设

chūn shè

春赋

chūn fù

春皇

chūn huáng

春醁

chūn lù

春明

chūn míng

春襟

chūn jīn

春头

chūn tóu

春野

chūn yě

春醴

chūn lǐ

春貌

chūn mào

春锄

chūn chú

春颁

chūn bān

春兴

chūn xìng

春铨

chūn quán

春芜

chūn wú

春闱

chūn wéi

春桃

chūn táo

春鸿

chūn hóng

春荒

chūn huāng

春怨

chūn yuàn

春满

chūn mǎn

春试

chūn shì

春纱

chūn shā

春桂

chūn guì

春廪

chūn lǐn

春梢

chūn shāo

春元

chūn yuán

春和

chūn hé

春岚

chūn lán

春祭

chūn jì

春兰

chūn lán

春选

chūn xuǎn

春思

chūn sī

春念

chūn niàn

春棹

chūn zhào

春度

chūn dù

春至

chūn zhì

春料

chūn liào

春精

chūn jīng

春旦

chūn dàn

春忙

chūn máng

春声

chūn shēng

春色

chūn sè

春雨

chūn yǔ

春陵

chūn líng

春蚁

chūn yǐ

春胜

chūn shèng

春節

chūn jiē

春律

chūn lǜ

春容

chūn róng

春柔

chūn róu

春态

chūn tài

春雷

chūn léi

春曹

chūn cáo

春候

chūn hòu

春红

chūn hóng

春火

chūn huǒ

春瓮

chūn wèng

春旱

chūn hàn

春书

chūn shū

春人

chūn rén

春麦

chūn mài

春牓

chūn bǎng

春纤

chūn xiān

春霖

chūn lín

春结

chūn jié

春场

chūn chǎng

春分

chūn fēn

春困

chūn kùn

春关

chūn guān

春霁

chūn jì

春扈

chūn hù

春丛

chūn cóng

春浦

chūn pǔ

春藻

chūn zǎo

春假

chūn jià

春孟

chūn mèng

春霆

chūn tíng

春弓

chūn gōng

春鳸

chūn hù

春画

chūn huà

春帝

chūn dì

春申

chūn shēn

春台

chūn tái

春凳

chūn dèng

春潮

chūn cháo

春茧

chūn jiǎn

春温

chūn wēn

春浓

chūn nóng

春中

chūn zhōng

春阳

chūn yáng

春茗

chūn míng

春丝

chūn sī

春酲

chūn chéng

春信

chūn xìn

春乌

chūn wū

春朝

chūn cháo

春酒

chūn jiǔ

春云

chūn yún

春病

chūn bìng

春榜

chūn bǎng

春王

chūn wáng

春嫩

chūn nèn

春冰

chūn bīng

春季

chūn jì

春幌

chūn huǎng

春耕

chūn gēng

春牛

chūn niú

春韶

chūn sháo

春秀

chūn xiù

春生

chūn shēng

春礿

chūn yuè

春骝

chūn liú

春气

chūn qì

春繁

chūn fán

春府

chūn fǔ

春词

chūn cí

春素

chūn sù

春妍

chūn yán

春条

chūn tiáo

春务

chūn wù

春谷

chūn gǔ

春熙

chūn xī

春黛

chūn dài

春瘟

chūn wēn

春锦

chūn jǐn

春阁

chūn gé

春衣

chūn yī

春驹

chūn jū

春化

chūn huà

春贷

chūn dài

春装

chūn zhuāng

春半

chūn bàn

春妆

chūn zhuāng

春方

chūn fāng

春晕

chūn yūn

春畬

chūn shē

春流

chūn liú

春眼

chūn yǎn

春酌

chūn zhuó

春岑

chūn cén

春濑

chūn lài

春蒐

chūn sōu

春焙

chūn bèi

春寒

chūn hán

春畲

chūn shē

春阴

chūn yīn

春药

chūn yào

春耜

chūn sì

春盘

chūn pán

春缬

chūn xié

春讯

chūn xùn

春妇

chūn fù

春末

chūn mò

春陔

chūn gāi

春搜

chūn sōu

春联

chūn lián

春陌

chūn mò

春官

chūn guān

春漏

chūn lòu

春女

chūn nǚ

春飙

chūn biāo

春旗

chūn qí

春心

chūn xīn

春馌

chūn yè

春节

chūn jié

春渚

chūn zhǔ

春袍

chūn páo

春泽

chūn zé

春游

chūn yóu

春仲

chūn zhòng

春草

chūn cǎo

春醪

chūn láo

春老

chūn lǎo

春力

chūn lì

春旆

chūn pèi

春尽

chūn jìn

春茶

chūn chá

春风

chūn fēng

春享

chūn xiǎng

春晚

chūn wǎn

春眠

chūn mián

春月

chūn yuè

春燕

chūn yàn

春枯

chūn kū

春醠

chūn àng

春国

chūn guó

春圃

chūn pǔ

春唤

chūn huàn

春远

chūn yuǎn

春芒

chūn máng

春英

chūn yīng

春影

chūn yǐng

春靁

chūn léi

春作

chūn zuò

春葱

chūn cōng

春慵

chūn yōng

春团

chūn tuán

春物

chūn wù

春正

chūn zhèng

春尖

chūn jiān

春情

chūn qíng

春烟

chūn yān

春幡

chūn fān

春荐

chūn jiàn

春贡

chūn gòng

春闺

chūn guī

春身

chūn shēn

春司

chūn sī

春翘

chūn qiào

春辉

chūn huī

春意

chūn yì

春年

chūn nián

春運

chūn yùn

春令

chūn lìng

春菇

chūn gū

春斋

chūn zhāi

春柜

chūn guì

春汛

chūn xùn

春旛

chūn fān

春赏

chūn shǎng

春宫

chūn gōng

春田

chūn tián

春序

chūn xù

春典

chūn diǎn

春煦

chūn xù

春波

chūn bō

春神

chūn shén

春晓

chūn xiǎo

春见

chūn jiàn

春祠

chūn cí

春敷

chūn fū

春坊

chūn fāng

春融

chūn róng


河阴

hé yīn

庇阴

bì yīn

岁阴

suì yīn

固阴

gù yīn

椓阴

zhuó yīn

驳阴

bó yīn

劲阴

jìn yīn

璧阴

bì yīn

老阴

lǎo yīn

汾阴

fén yīn

背阴

bèi yīn

碑阴

bēi yīn

过阴

guò yīn

伏阴

fú yīn

暝阴

míng yīn

收阴

shōu yīn

榆阴

yú yīn

常阴

cháng yīn

肝阴

gān yīn

蹶阴

juě yīn

森阴

sēn yīn

浓阴

nóng yīn

负阴

fù yīn

男阴

nán yīn

皋阴

gāo yīn

驹阴

jū yīn

中阴

zhōng yīn

重阴

chóng yīn

沍阴

hù yīn

垂阴

chuí yīn

分阴

fēn yīn

群阴

qún yīn

陵阴

líng yīn

流阴

liú yīn

冱阴

hù yīn

谅阴

liàng yīn

郁阴

yù yīn

新阴

xīn yīn

旬阴

xún yīn

柳阴

liǔ yīn

曀阴

yì yīn

凌阴

líng yīn

树阴

shù yīn

亮阴

liàng yīn

墙阴

qiáng yīn

判阴

pàn yīn

外阴

wài yīn

寒阴

hán yīn

色阴

sè yīn

五阴

wǔ yīn

陶阴

táo yīn

沦阴

lún yīn

太阴

tài yīn

半阴

bàn yīn

林阴

lín yīn

改阴

gǎi yīn

盛阴

shèng yīn

纯阴

chún yīn

下阴

xià yīn

烛阴

zhú yīn

敛阴

liǎn yīn

花阴

huā yīn

愒阴

kài yīn

愁阴

chóu yīn

一阴

yī yīn

凉阴

liáng yīn

月阴

yuè yīn

汉阴

hàn yīn

冥阴

míng yīn

顾阴

gù yīn

陇阴

lǒng yīn

惜阴

xī yīn

苦阴

kǔ yīn

积阴

jī yīn

元阴

yuán yīn

湿阴

shī yīn

云阴

yún yīn

篱阴

lí yīn

涸阴

hé yīn

昧阴

mèi yīn

轻阴

qīng yīn

至阴

zhì yīn

连阴

lián yīn

层阴

céng yīn

九阴

jiǔ yīn

贱阴

jiàn yīn

天阴

tiān yīn

女阴

nǚ yīn

厥阴

jué yīn

龟阴

guī yīn

夕阴

xī yīn

独阴

dú yīn

楼阴

lóu yīn

湖阴

hú yīn

凝阴

níng yīn

绿阴

lǜ yīn

梁阴

liáng yīn

寸阴

cùn yīn

砌阴

qì yīn

涧阴

jiàn yīn

惨阴

cǎn yīn

曾阴

zēng yīn

徂阴

cú yīn

行阴

háng yīn

隆阴

lóng yīn

岭阴

lǐng yīn

北阴

běi yīn

春阴

chūn yīn

故阴

gù yīn

光阴

guāng yīn

庆阴

qìng yīn

江阴

jiāng yīn

上一组词:弦诵
下一组词:皋阴

更多春的组词

春阴的意思


词语解释:

1.春季天阴时空中的阴气。 2.指春季.阴天。 3.春日的时光。 4.春日花木的荫翳。

引证解释:

⒈ 春季天阴时空中的阴气。

引南朝梁简文帝《侍游新亭应令诗》:“沙文浪中积,春阴江上来。”
宋陈与义《寓居刘仓廨中晚步过郑仓台上》诗:“世事纷纷人易老,春阴漠漠絮飞迟。”

⒉ 指春季阴天。

引鲁迅《彷徨·长明灯》:“春阴的下午, 吉光屯唯一的茶馆子里的空气又有些紧张了。”

⒊ 春日的时光。

引唐郑谷《水轩》诗:“杨花满牀席,搔首度春阴。”

⒋ 春日花木的荫翳。

引唐杜甫《假山》诗:“慈竹春阴覆,香炉晓势分。”
元虞集《正月十一日朝回即事》诗:“宫树春阴合,霓旌拂曙来。”

网络解释:

春阴 (朱弁诗作)

《春阴》是南宋文学家朱弁创作的一首七言律诗,前两联描写塞北春天阴冷、萧瑟的景象,后两联抒发对南方故国的刻骨思念。全诗表达了诗人长年被拘禁在异国他乡,感到年华已逝,有家难回的悲苦忧愁及对故国的深深思念。

春阴 (汉语词汇)

春阴,汉语词汇。拼音:chūn yīn释义:1、春季天阴时空中的阴气。2.指春季阴天。 3.春日的时光。 4.春日花木的荫翳。南朝·梁简文帝《侍游新亭应令诗》:“沙文浪中积,春阴江上来。”
更多阴的组词

春阴详细解释


读音:chūn

春chūn(1)(名)春季;一年的第一季。(2)(名)男女情欲:~情。(3)(名)姓。

读音:yīn[ yīn ]

1. 中国古代哲学认为宇宙中通贯所有物质的两大对立面诸一,与“阳”相对:阴阳。一阴一阳谓之道。阴差阳错。阴盛阳衰。阴虚生热。图形:⚋(U+268B)。

2. 指“月亮”:太阴(月亮)。阴历。

3. 带负电的:阴电。阴极。阴离子。

4. 云层较厚,遮住阳光:阴沉。阴雨。阴郁(亦指忧郁,不开朗)。阴霾。

5. 不见阳光,亦指不见阳光的地方:阴面。阴干(gān)。阴凉,阴影。山阴(山的北面,水的南面)。碑阴(碑的背面)。

6. 不露出表面的,暗中的:阴沟。阴通(秘密往来)。阴私。阴功(a.暗中做的好事;b.迷信指被阴间记功的好事)。

7. 背地捣鬼,险恶:阴谋。阴毒。

8. 指冥间:阴间。阴司。阴曹地府。

9. 凹进的:阴文图章。阴识(即阴文)。

10. 指时间:光阴。惜寸阴。

11. 生殖器:阴部。阴道。阴茎。阴囊。

12. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025