bào jī
dǐ jī
huán jī
gǔ jī
jiā jī
zhèn jī
chú jī
jiān jī
quán jī
qián jī
diǎn jī
pū jī
niè jī
pēng jī
jié jī
jū jī
kāi jī
cù jī
dǎ jī
huán jī
léi jī
gōng jī
xí jī
qiáng jī
hé jī
chōng jī
měng jī
lán jī
pǒu jī
yíng jī
nì jī
jìn jī
fú jī
ōu jī
zhì jī
tíng jī
yóu jī
chù jī
ōu jī
dàn jī
héng jī
bào jī
qiāng jī
bǒ jī
tuò jī
jié jī
bǔ jī
dàng jī
jì jī
cù jī
léi jī
téng jī
huī jī
xiāng jī
jí jī
páng jī
pāi jī
pào jī
chāo jī
fǎn jī
yòu jī
jué jī
zhǒu jī
táng jī
zhuàng jī
chuí jī
huí jī
zhà jī
dǐ jī
cì jī
hōng jī
shè jī
pēng jī
chū jī
cè jī
pái jī
chuí jī
zhē jī
jiǎo jī
chōng jī
bàng jī
pò jī
shǎng jī
jiá jī
lèi jī
chāo jī
yǎn jī
zhàn jī
bèng jī
bó jī
tǐng jī
qián jī
mù jī
gé jī
zǔ jī
lián jī
sì jī
sǔn jī
shuǐ jī
zhǎng jī
piāo jī
kòu jī
yuǎn jī
liè jī
dōu jī
yāo jī
tū jī
kàng jī
qiāo jī
pǔ jī
yāo jī
zhuó jī
fèn jī
kuáng jī
qián jī
dòu jī
zhuī jī
kòu jī
chī jī
bó jī
shǎn jī
hōng jī
fù jī
guǐ jī
kǎo jī
xiàn jī
chuí jī
zhuī jī
diàn jī
dǔ jī
zǎn jī
biān jī
tà jī
殴击ōujī
(1) 殴打
.英hit;beat up⒈ 殴打。
引汉王充《论衡·订鬼》:“病者困剧,身体痛,则谓鬼持棰杖殴击之。”
五代牛希济《刑论》:“或捽其首,或批其颊,詬辱殴击,无所不至。”
宋李清照《投内翰綦公崇礼启》:“遂肆侵凌,日加殴击。”
《辛亥革命前十年间时论选集·拟抵制禁例策》:“吾见小孩子淘气,为人殴击,归而哭告於父母。”
瞿秋白《最低问题》:“武装巡捕任意殴击逮捕工人。”
击、打。汉.王充《论衡.订鬼》:「病者困剧身体痛,则谓鬼持箠杖殴击之。」唐.牛希济〈刑论〉:「或捽其首,或批其颊,诟辱殴击,无所不至。」也作「殴打」。
殴ōu(动)打(人);打击;撞击:~打|~伤。
击读音:jī击jī(1)(动)打;敲打:~鼓|~掌|旁敲侧~。(2)(动)攻打:袭~|游~|声东~西。(3)(动)碰;接触:冲~|撞~|目~(亲眼看见)。