zāng mò
chéng mò
shàn mò
qīng mò
yán mò
bō mò
wán mò
mí mò
dàn mò
luó mò
sǎ mò
shè mò
yān mò
xián mò
qíng mò
pò mò
kān mò
wù mò
hēi mò
shù mò
àn mò
kē mò
zhān mò
shí mò
yì mò
cǎn mò
xì mò
bǎn mò
dān mò
shí mò
yí mò
bān mò
tà mò
wán mò
zhàn mò
gòng mò
chuān mò
zhū mò
gōng mò
miào mò
jiāo mò
jiǎo mò
jiū mò
dùn mò
shēn mò
shǒu mò
zǐ mò
yáng mò
zào mò
mèi mò
bié mò
jīn mò
jiào mò
shū mò
bǐ mò
zhí mò
duī mò
kuáng mò
háo mò
huī mò
yú mò
jí mò
jiān mò
xiǔ mò
rú mò
shéng mò
nǐ mò
tān mò
fěn mò
zì mò
léi mò
bǎo mò
shùn mò
qī mò
shuǐ mò
fáng mò
xíng mò
lǐ mò
dāo mò
ōu mò
lán mò
jī mò
dài mò
shì mò
dī mò
guà mò
huī mò
zhōng mò
yōu mò
tiě mò
zhū mò
gōng mò
sān mò
qiān mò
lì mò
luò mò
xiāng mò
zhuó mò
shèng mò
shěn mò
gū mò
hūn mò
cuì mò
jí mò
shī mò
fā mò
zuì mò
huī mò
hàn mò
huáng mò
shì mò
èr mò
diǎn mò
āi mò
diāo mò
zhǐ mò
wéi mò
pō mò
chǔ mò
kǒng mò
jí mò
dùn mò
tuō mò
zhào mò
qǐ mò
gǔ mò
kuí mò
rú mò
xuē mò
fù mò
wén mò
zhě mò
mǎ mò
niè mò
tiān mò
jiǎn mò
yú mò
pō mò
jiàn mò
shù mò
bái mò
shǔn mò
chǐ mò
⒈ 用笔蘸墨。指为文作画。
引《梁书·刘孝绰传》:“由此而谈,又何容易。故蹈翰吮墨,多歷寒暑。”
《旧唐书·宣宗纪论》:“惜乎简籍遗落,旧事十无三四,吮墨挥翰,有所慊然。”
明方孝孺《刘养浩像赞》:“而其形似,何乃託於和丹吮墨之人。”
柳亚子《题救国画展会合作》诗:“健儿塞北横戈日,画客江南吮墨时。”
吮shǔn(动)聚拢嘴唇来吸。
墨读音:mò墨mò(1)(名)写字绘画的用品;用煤烟或松烟等制成的黑色块状物;间或有用其他材料制成别种颜色的;也指用墨和水研出的汁。(2)(名)泛指写字、绘画或印刷用的某种颜料。(3)(名)写的字和画的画。(4)(名)比喻学问或读书识字的能力。(5)(名)黑。(6)(名)古代的一种刑罚;刺面或额;染黑色;作为标记。也叫黥。(7)(名)(Mò)姓。(8)(名)指墨西哥:~洋(墨西哥银元)。