wǎn wěi
wǎn bǐ
wǎn yán
wǎn kuǎn
wǎn luò
wǎn féng
wǎn dǔ
wǎn dǎn
wǎn rán
wǎn xiāo
wǎn yǎn
wǎn cái
wǎn qiū
wǎn rú
wǎn chán
wǎn tān
wǎn hóng
wǎn wǎn
wǎn cáng
wǎn chàng
wǎn mǎ
wǎn chú
wǎn yē
wǎn zhuǎn
wǎn nǎo
wǎn lèi
wǎn shàn
wǎn shé
wǎn qǔ
wǎn màn
wǎn miào
wǎn qì
wǎn yǐn
wǎn pí
wǎn jié
wǎn huáng
wǎn ruò
wǎn rù
wǎn zú
wǎn shùn
wǎn lì
wǎn yán
wǎn shǒu
wǎn liú
qǔ luò
jīng luò
jiǔ luò
xián luò
sōng luò
hé luò
yī luò
wēn luò
dōng luò
pǔ luò
gǒng luò
bǔ luò
shǔ luò
wò luò
chán luò
wǎn luò
bài luò
mǐn luò
lián luò
zhōng luò
guān luò
hào luò
sān luò
shǎn luò
gāo luò
hán luò
xǔ luò
qīng luò
hán luò
yǒu luò
shāng luò
tiě luò
niǎn luò
⒈ 二古邑的并称。即今之南阳和洛阳。常借指名都。
引汉王逸《荔支赋》:“宛洛少年, 邯郸游士。”
《文选·谢朓<和徐都曹>》:“宛洛佳遨游,春色满皇州。”
张铣注:“宛,南阳也; 洛,洛阳也;皇州,帝都也。时都在江东,而言宛洛者,举名都以言之也。”
唐王维《宿郑州》诗:“宛洛望不见,秋霖晦平陆。”
明陈子龙《平陵东》诗:“不逢时会岂失策,犹与宛洛开先声。”
清陈梦雷《庚申上元同杨道声题汴梁旅店》诗:“喜遂京华约,初从宛洛期。”
1. 曲折:委宛。宛妙(声音婉转动听)。宛转(zhuǎn )(a.辗转;b.同“婉转”)。
2. 仿佛:宛然。宛如。宛若(仿佛,好像)。
3. 姓。
洛读音:luò洛luò(1)(名)洛河;水名;发源于陕西;流入河南。(2)(名)(Luò)姓。