zhì cáng
lǐ cáng
zī cáng
tiāo cáng
shòu cáng
qǐ cáng
xiāo cáng
míng cáng
guì cáng
màn cáng
bié cáng
wú cáng
fǔ cáng
duǒ cáng
zhǔ cáng
mái cáng
liú cáng
guī cáng
yǎn cáng
mì cáng
yùn cáng
shōu cáng
cáo cáng
wǔ zàng
xué cáng
zhēn cáng
bèi cáng
lǐn cáng
lóng cáng
ān cáng
tíng cáng
juàn cáng
dùn cáng
kǒu cáng
yǎn cáng
yóu cáng
yú cáng
kū cáng
lún cáng
qǐ cáng
tuì cáng
fēng cáng
huái cáng
zhǒng cáng
lùn cáng
yíng cáng
bǎo cáng
qǐn cáng
gū cáng
zǒu cáng
kù cáng
huì cáng
yìn cáng
bāo cáng
xī zàng
sōu cáng
mí cáng
shè cáng
fǎ zàng
wǎn cáng
gōng cáng
jí cáng
yùn cáng
huǒ cáng
fù cáng
liǎn cáng
fó zàng
gài cáng
kuàng cáng
tāo cáng
bì cáng
pì cáng
mán cáng
shěn cáng
tāo cáng
fǔ cáng
lěng cáng
hòu cáng
méi cáng
yān cáng
hǎi cáng
yùn cáng
zhōu cáng
bì cáng
yòu cáng
jiān cáng
guǒ cáng
yǐn cáng
bì cáng
yuán cáng
guǐ cáng
jiā cáng
mái cáng
gù cáng
huá cáng
tiān cáng
jiào cáng
lì cáng
màn cáng
xù cáng
jué cáng
tǔ cáng
áng cáng
yán cáng
sān zàng
yí cáng
zhù cáng
xíng cáng
zì cáng
huì cáng
bì cáng
mì cáng
qiān cáng
jiǔ cáng
jié cáng
dì zàng
zhǎng cáng
cuī cáng
wō cáng
suǒ cáng
jìn cáng
guǐ cáng
liù zàng
jì cáng
yì cáng
kàng cáng
nèi cáng
nì cáng
bái cáng
dōng cáng
yáo cáng
sī cáng
hòu cáng
wēi cáng
jiā cáng
hán cáng
hán cáng
píng cáng
chǔ cáng
qiào cáng
jǔ cáng
qián cáng
guī cáng
yǎn cáng
cuī zàng
ào cáng
lín cáng
bǎo zàng
chù cáng
guǎn cáng
shòu cáng
diǎn cáng
sù cáng
fú cáng
quán cáng
yǒu cáng
shǒu zàng
wō cáng
zhōng cáng
lǜ cáng
bāo cáng
fù cáng
jiā cáng
cuàn cáng
zuǒ cáng
jīng cáng
àn cáng
táo cáng
xiǎo cáng
dú cáng
xuě cáng
bèi cáng
jī cáng
《论语•子罕》:“子贡曰:‘有美玉于斯,韫椟而藏诸?求善贾而沽诸?’(.好工具)子曰:‘沽之哉!沽之哉!我待贾者也。’”椟同“椟 ”。后因以“椟藏”比喻怀才。
缄藏。
指缄藏之物。
⒈ 匵同“櫝”。后因以“櫝藏”比喻怀才。
引《论语·子罕》:“子贡曰:‘有美玉於斯,韞匵而藏诸?求善贾而沽诸?’子曰:‘沽之哉!沽之哉!我待贾者也。’”
宋苏轼《生日王郎以诗见庆次其韵》:“但信櫝藏终自售,岂知盌脱本无橅。”
宋黄庭坚《被褐怀珠玉》诗:“櫝藏心有待,褐短义难降。”
⒉ 缄藏。
引宋叶适《太府少卿福建运判直宝谟阁李公墓志铭》:“公文出新意……读者虽贵珍,莫能定其价。而公亦深自櫝藏,虽子弟不覿也。”
⒊ 指缄藏之物。
引清魏源《<圣武记>叙》:“晚侨江淮,海警沓至,愾然触其中之所积,乃尽发其櫝藏,排比经纬,驰骋往復。”
椟dú(名)〈书〉匣子。
藏读音:cáng,zàng[ cáng ]1. 隐避起来:埋藏。包藏。藏奸。藏匿。隐藏。蕴藏。藏污纳垢。
2. 收存起来:收藏。藏品。藏书。储藏。