jiū lè
jiū liǎo
jiū hù
jiū àn
jiū liè
jiū mò
jiū hé
jiū màn
jiū jù
jiū ná
jiū zé
jiū yuàn
jiū tī
jiū qián
jiū shí
jiū yuē
jiū jǔ
jiū fá
jiū fù
jiū gé
jiū fēn
jiū liáo
jiū ěr
jiū fā
jiū liè
jiū zhèng
jiū zá
jiū jìn
jiū fēng
jiū shéng
jiū zú
jiū zhì
jiū jiǎo
jiū cuò
jiū tī
jiū tè
jiū shuài
jiū rǎo
jiū bó
jiū tīng
jiū lì
jiū lǐ
jiū cān
jiū jié
jiū àn
jiū jiǎo
jiū jiǎn
jiū zhòng
jiū wèn
jiū shè
jiū tì
jiū mò
jiū jí
jiū miù
jiū miù
jiū piān
jiū hé
jiū jié
jiū zhī
jiū dàn
jiū qǔ
jiū lùn
jiū chán
jiū shé
jiū xīn
jiū zhāi
jiū suí
jiū zuò
jiū hé
jiū jiū
jiū cáo
jiū bó
jiū chù
jiū huì
jiū ná
jiū hé
jiū lǜ
jiū lù
jiū gào
jiū zòu
jiū bái
jiū chá
yí hé
zhuī hé
dǐ hé
jiǎn hé
shéng hé
shēn hé
kǎo hé
kōng hé
wén hé
gào hé
zì hé
yàn hé
jìn hé
xì hé
lù hé
tán hé
zhòng hé
kān hé
jǔ hé
wū hé
jū hé
xùn hé
lùn hé
pēng hé
yàn hé
jiū hé
zòu hé
cān hé
fú hé
tóu hé
àn hé
⒈ 亦作“糺劾”。举发弹劾。
引《晋书·周处传》:“凡所纠劾,不避宠戚。”
北齐颜之推《颜氏家训·涉务》:“至乃尚书郎乘马,则糺劾之。”
《宋书·刘康祖传》:“前后屡被纠劾, 太祖以勋臣子,每原贷之。”
宋庞元英《文昌杂录》卷一:“违是令者,执政官委御史臺弹奏,尚书已下,听长官糺劾以闻。”
清陈康祺《郎潜纪闻》卷四:“当和珅声势熏灼,举朝无一人敢于纠劾。”