chōng kè
chōng cháo
chōng kuò
chōng dòng
chōng diàn
chōng yǎn
chōng xuè
chōng féi
chōng tián
chōng liè
chōng rèn
chōng záo
chōng jī
chōng liàng
chōng jī
chōng ěr
chōng pèi
chōng páo
chōng fù
chōng shèng
chōng gòng
chōng yān
chōng bèi
chōng diào
chōng jī
chōng gé
chōng xiāng
chōng qū
chōng róng
chōng jūn
chōng qú
chōng gěi
chōng shè
chōng guǎng
chōng shí
chōng zé
chōng jiǒng
chōng cháng
chōng fā
chōng gōng
chōng qì
chōng duō
chōng yǎng
chōng mǎn
chōng yīng
chōng xū
chōng yú
chōng yǒng
chōng yǎng
chōng mào
chōng diàn
chōng kuàng
chōng bó
chōng xiàn
chōng fèn
chōng shàn
chōng yù
chōng yíng
chōng yì
chōng xiāo
chōng lú
chōng tíng
chōng luó
chōng chì
chōng lǘ
chōng rèn
chōng huá
chōng huǒ
chōng qiáng
chōng shù
chōng fù
chōng lì
chōng shì
chōng fáng
chōng zuò
chōng lèi
chōng bǎo
chōng tuò
chōng qià
chōng yuè
chōng táng
chōng chì
chōng hǎo
chōng cuì
chōng biān
chōng zú
chōng gàn
chōng jī
chōng zhuàng
chōng chàng
chōng qǐ
chōng xì
chōng zèng
chōng rán
chōng léng
chōng rèn
chōng shì
chōng hán
chōng zhōu
chōng guàn
chōng gàn
chōng qū
chōng yǐn
chōng chōng
chōng lì
chōng juè
chōng wèi
chōng yù
chōng xuǎn
chōng měi
chōng cè
chōng qióng
chōng něi
chōng shí
chōng yì
chōng dāng
chōng sè
chōng rěn
chōng chē
chōng fēi
chōng fèn
chōng yàn
fèn yíng
kuī yíng
yíng yíng
chōng yíng
jū yíng
qǔ yíng
qì yíng
dēng yíng
dà yíng
lèi yíng
jiāo yíng
guī yíng
mǎn yíng
bù yíng
yīn yíng
fù yíng
xiāng yíng
huī yíng
bì yíng
yì yíng
qīng yíng
chí yíng
guàn yíng
jiǔ yíng
làn yíng
jiāo yíng
níng yíng
yí yíng
máo yíng
zēng yíng
hài yíng
píng yíng
fēng yíng
chōng yíng
xū yíng
充盈chōngyíng
(1) 充满;hAo86.丰富
英plentiful⒈ 充满。
引《荀子·赋》:“充盈大宇而不窕。”
《汉书·刘向传》:“今王氏一姓乘朱轮华轂者二十三人,青紫貂蝉充盈幄内。”
宋苏轼《徐州祈雨青词》:“飢寒顿仆於沟坑,盗贼充盈於犴狱。”
清蒲松龄《聊斋志异·织成》:“生微醒,闻兰麝充盈。”
续范亭《中山图书馆落成纪念》诗:“伟大同情,充盈八极。”
⒉ 充足;众多。
引《管子·八观》:“国虽充盈,金玉虽多,宫室必有度。”
《尸子》卷下:“是故万物莫不任兴,蕃殖充盈,乐之至也。”
宋秦观《财用上》:“俯仰如意,豪气浸生,货贿充盈,侈心自动。”
郑观应《盛世危言·技艺》:“泰西通商,所以致富者,在材贷之充盈耳。”
⒊ 自得;骄傲。
引《荀子·子道》:“今女衣服既盛,颜色充盈,天下且孰肯諫女矣。”
《吕氏春秋·重言》:“臣闻君子有三色……艴然充盈,手足矜者,兵革之色也。”
汉刘向《新序·杂事五》:“去国居卫,容貌充盈,颜色发扬。”
⒋ 丰满;肥胖。
引《孔子家语·礼运》:“四体既正,肤革充盈,人之肥也。”
清袁枚《随园随笔·不符》:“独司马光《纪闻》言德昭好啖肥肉,体太充盈,一夕啖肉过多,痰涌而卒。”
充满。
充chōng(1)(动)满;足:~分|~足(多到能满足需要)|~其量(表示做最大限度的估计;至多)。(2)(动)装满;塞住:~电|~耳不闻。(3)(动)担任;当:~当|~任(担任)。(4)(动)冒充:~行家。(5)姓。
盈读音:yíng盈yíng(1)(动)充满:充~|丰~|车马~门|恶贯满~。(2)(形)多出来;多余:~余|~利。