chǐ chǐ
chǐ jué
chǐ zú
chǐ zhì
chǐ lǐ
chǐ ní
chǐ mù
chǐ zhì
chǐ liè
chǐ jù
chǐ yòng
chǐ cuò
chǐ lù
chǐ shǔ
chǐ bèi
chǐ yīn
chǐ xù
chǐ qióng
chǐ zào
chǐ lì
chǐ zūn
chǐ gé
chǐ ràng
chǐ yù
chǐ jì
chǐ dié
chǐ dé
chǐ hén
chǐ jí
chǐ wèi
chǐ jí
chǐ fēn
chǐ bān
chǐ jiù
chǐ cì
chǐ yào
chǐ zhàng
chǐ lěng
chǐ qiāng
chǐ liè
chǐ gēng
chǐ huáng
chǐ jué
chǐ zuò
chǐ zhòu
chǐ qiú
chǐ mù
chǐ lùn
chǐ jìn
chǐ sù
chǐ cháng
chǐ yán
chǐ yá
chǐ xù
chǐ nián
chǐ jiǎo
chǐ tiáo
chǐ fà
chǐ suàn
chǐ yìn
chǐ shǎo
chǐ mài
chǐ suì
chǐ yín
chǐ huò
chǐ lì
chǐ mào
chǐ lù
chǐ pàn
chǐ zhuàng
chǐ càn
chǐ guān
chǐ dié
chǐ jì
chǐ hán
chǐ suǒ
chǐ gòu
chǐ dì
chǐ gēn
chǐ jiá
chǐ jiàn
chǐ zhàn
chǐ yóu
chǐ shé
chǐ lún
chǐ jiān
chǐ yù
chǐ shuāi
chǐ zhào
chǐ xué
chǐ yìn
lǚ zhào
diǎn zhào
qiān zhào
shè zhào
fèng zhào
hào zhào
chǒng zhào
zhào zhào
guān zhào
xuān zhào
chú zhào
chǐ zhào
zhī zhào
qǐ zhào
mù zhào
jiǎn zhào
qiǎn zhào
fāng zhào
tǎo zhào
bì zhào
hū zhào
hào zhào
zhēng zhào
hè zhào
qǐ zhào
gōng zhào
cǎi zhào
pìn zhào
qīn zhào
huī zhào
shōu zhào
gǎn zhào
jí zhào
fù zhào
qǐng zhào
chuán zhào
míng zhào
⒈ 录用征召。
引三国魏曹植《上责躬应诏诗表》:“不图圣詔,猥垂齿召。”
《宋书·谢晦传》:“童稚之目,猥荷齿召,荐女迁子,合门相送。”
齿chǐ(1)(名)人和高等动物咀嚼食物的器官;由坚固的骨组织和釉质构成。通称牙或牙齿。(2)(名)(~儿)物体上齿形的部分:锯~儿|梳~儿。(3)(形)带齿儿的:~轮。(4)(名)〈书〉年龄:~德俱尊。(5)(动)〈书〉说到;提起:~及(说到;提及)|不足~数。
召读音:zhào,shào[ zhào ]1. 召唤:召集。召见。
2. 召致,引来:召祸。召人怨。