juàn miǎn
lóng miǎn
jiān miǎn
pàn miǎn
gāo miǎn
dèng miǎn
cí miǎn
fǔ miǎn
liú miǎn
shí miǎn
jiǎng miǎn
dì miǎn
hú miǎn
tǎng miǎn
ēn miǎn
yóu miǎn
nèi miǎn
gù miǎn
wò miǎn
chǒng miǎn
zhōu miǎn
lù miǎn
jiǎng miǎn
yì miǎn
cháng miǎn
⒈ 观,看。
引《文选·王延寿<鲁灵光殿赋>》:“齐首目以瞪眄,徒眽眽而狋狋。”
张载注:“駢头而相观视。”
⒉ 傲视貌。
引《文选·陆机<豪士赋序>》:“众心日陊,危机将发,而方偃仰瞪眄,谓足以夸世。”
吕延济注:“瞪眄,邪视自尊貌。”
1.用力睁大(眼):他把眼睛都~圆了。
2.睁大眼睛注视,表示不满意:老秦~了她一眼,嫌她多嘴。
眄读音:miǎn,miàn[ miǎn ]斜视,斜着眼睛看。 【组词】:眄睐、眄视