chéng cái
chéng qiǎo
chéng lǜ
chéng xiào
chéng mí
chéng xiàn
chéng fǎ
chéng mìng
chéng xiào
chéng piān
chéng shū
chéng mò
chéng yīn
chéng shì
chéng kè
chéng jiào
chéng yè
chéng gōng
chéng shì
chéng wén
chéng dū
chéng néng
chéng liáng
chéng tú
chéng lǎo
chéng pǐn
chéng qì
chéng jí
chéng qī
chéng liàng
chéng lì
chéng gōng
chéng tóu
chéng zé
chéng diǎn
chéng jūn
chéng cè
chéng zhǔn
chéng zi
chéng suì
chéng lǐ
chéng kòng
chéng yí
chéng zhū
chéng kǎo
chéng xiē
chéng dù
chéng ruò
chéng lù
chéng dùn
chéng cái
chéng lì
chéng wèi
chéng xiào
chéng luó
chéng yuē
chéng xù
chéng chéng
chéng xíng
chéng fāng
chéng zòu
chéng yì
chéng rì
chéng jiǔ
chéng jìng
cí yīn
yǎn yīn
yīn yīn
mào yīn
wǔ yìn
lǜ yīn
nóng yīn
jūn yīn
cì yīn
xí yīn
zōng yīn
dào yīn
fēng yīn
wén yīn
xūn yīn
bǔ yīn
yuè yīn
bàng yīn
fú yīn
bāo yīn
shù yīn
shì yīn
gān yīn
xù yīn
tuō yīn
fù yīn
zòu yīn
chuí yīn
lù yīn
zǔ yīn
měi yīn
chéng yīn
liáng yīn
liǔ yīn
jiè yīn
pì yīn
ēn yìn
lǜ yīn
bì yìn
xiū yīn
tiān yīn
chéng yīn
pí yīn
chéng yīn
nán yīn
⒈ 法定的荫户。 中国封建社会里贵族、官僚、地主依法占有的人户。
引《陈书·宣帝纪》:“﹝太建二年﹞又詔曰……其籍有巧隐,并王公百司輒受民为程荫,解还本属,开恩听首。”
程chéng(1)(名)规矩;法则:章~|~式(一定的格式)。(2)(名)程序:议~|课~。(3)(名)(旅行的)道路;一段路:启~|送你一~。(4)(名)路程:里~碑|射~|行~。(5)(名)姓。
荫读音:yīn,yìn[ yīn ]1. 林木遮住日光所成的阴影:树荫。