chēn guài
chēn zhe
chēn xiào
chēn sè
chēn dù
chēn gòu
chēn quán
chēn yú
chēn huì
chēn nǎo
chēn chēn
chēn chì
chēn chī
chēn mù
chēn zé
chēn hē
chēn fèn
chēn yān
chēn dú
chēn hē
chēn hèn
chēn xīn
chēn hē
chēn shì
chēn nù
chēn dào
chēn fèn
chēn yuàn
chēn dù
chēn xián
chù nǎo
rù nǎo
ào nǎo
qīn nǎo
bēi nǎo
nù nǎo
chēn nǎo
yàn nǎo
yùn nǎo
hāo nǎo
tòng nǎo
zhàng nǎo
ráo nǎo
chī nǎo
fán nǎo
dào nǎo
wǎn nǎo
qiào nǎo
kǔ nǎo
jiǎo nǎo
rè nǎo
xiū nǎo
áo nǎo
yōu nǎo
fā nǎo
zuì nǎo
jīng nǎo
kě nǎo
niǎo nǎo
bī nǎo
hāo nǎo
qì nǎo
cì nǎo
fèn nǎo
zào nǎo
kùn nǎo
kěn nǎo
chóu nǎo
zháo nǎo
jī nǎo
kuì nǎo
rě nǎo
⒈ 恼怒。
引《二刻拍案惊奇》卷十二:“晦翁越加嗔恼,道是大姓刁悍抗拒。”
叶圣陶《悲哀的重载》:“她略微嗔恼,但与其说是嗔恼,不如说是作态。”
沈从文《边城》八:“翠翠带点儿嗔恼的跺脚嚷着:‘狗,狗,你狂什么?’”
嗔chēn(1)(形)怒、生气。(2)(形)对人不满;生人家的气;怪罪:~怪|~怒。
恼读音:nǎo恼nǎo(1)(动)生气:~恨|别~。(2)(动)烦闷;心里不痛快:苦~。