bā jiān
qīng jiān
jǐn jiān
biàn jiān
shī jiān
jiào jiān
duǎn jiān
shè jiān
jīn jiān
huā jiān
yù jiān
jìn jiān
zhū jiān
zòu jiān
yín jiān
shǔ jiān
mán jiān
qíng jiān
wú jiān
tái jiān
cǎi jiān
fèng jiān
cháng jiān
yáo jiān
luán jiān
guān jiān
xìn jiān
yún jiān
yóu jiān
tōng jiān
zhū jiān
cùn jiān
liú jiān
xiāng jiān
má jiān
shàng jiān
huán jiān
huá jiān
bài jiān
shǔ jiān
xiè jiān
xìng jiān
bò jiān
chí jiān
sù jiān
biǎo jiān
yú jiān
bì jiān
cí jiān
háo jiān
sù jiān
tán jiān
là jiān
hóng jiān
yà jiān
tán jiān
cǎi jiān
gòng jiān
huà jiān
jì jiān
lóng jiān
chǐ jiān
fěn jiān
⒈ 谓裁纸。
引宋陆游《阆中作》诗:“擘牋授管相逢晚,理鬢薰衣一笑哗。”
清姚鼐《游瞻园和香亭同年》之七:“祇怜才尽者,偏畏擘牋长。”
清王韬《淞滨琐话·画船纪艳》:“山樵於时倚醉微吟,擘笺题句,挥毫染写,墨瀋淋漓,无不各当其意以去。”
裁纸。也作「擘牋」。
1. 大拇指:擘画(计划,布置。亦作“擘划”)。擘窠(指在印章或石碑上用直线划出来的方格子,以使刻写的字整齐)。巨擘(喻杰出的人物)。擘肌分理(喻分析事理很缜密)。
笺读音:jiān笺jiàn(1)(名)注解:~注。(2)(名)写信或题词用的纸:信~|便~。(3)(名)信札。笺jiān(1)注释:~注。(2)小幅华贵的纸张,古时用以题咏或写书信:便~。信~。(3)书信:~札。~牍。华~。(4)文体名,书札、奏记一类:~奏。奏~(多呈皇后、太子、诸王)。