zhǎn kān
zhǎn tiǎn
zhǎn zhǎn
zhǎn bīng
zhǎn huò
zhǎn cuò
zhǎn guān
zhǎn cuò
zhǎn zhuó
zhǎn ài
zhǎn guǎ
zhǎn jiāo
zhǎn tì
zhǎn dú
zhǎn jí
zhǎn yāng
zhǎn fá
zhǎn tì
zhǎn shuāi
zhǎn jué
zhǎn qiē
zhǎn qí
zhǎn píng
zhǎn qū
zhǎn jué
zhǎn mǎ
zhǎn fàn
zhǎn bǔ
zhǎn yān
zhǎn tà
zhǎn duàn
zhǎn àn
zhǎn guó
zhǎn shé
zhǎn shǒu
zhǎn gān
zhǎn biāo
zhǎn jié
zhǎn shān
zhǎn yì
zhǎn jué
zhǎn shuāi
zhǎn chú
zhǎn xīn
zhǎn shān
zhǎn bǎn
zhǎn qí
zhǎn miè
zhǎn xiāo
zhǎn bǎn
zhǎn shā
táng àn
suì àn
duì àn
hù àn
ào àn
le àn
yán àn
zuǒ àn
jiā àn
ào àn
hú àn
liǎng àn
mí àn
hú àn
kào àn
jué àn
bó àn
yí àn
bāng àn
tián àn
dī àn
qì àn
hé àn
yá àn
xuān àn
pāi àn
guǎng àn
yě àn
hù àn
gé àn
wù àn
bà àn
pàn àn
gāo àn
qīng àn
kēng àn
hǎi àn
hé àn
yǐn àn
zhǎn àn
dī àn
kēng àn
fǎ àn
qí àn
qǐ àn
piān àn
bǐ àn
yīn àn
pán àn
niè àn
xíng àn
shàng àn
liè àn
suí àn
dài àn
bǎn àn
què àn
tú àn
qì àn
sào àn
yān àn
léi àn
kāi àn
chéng àn
chǔ àn
yá àn
léng àn
lín àn
yá àn
guī àn
mù àn
yù àn
lǒng àn
jué àn
fēng àn
tuí àn
biān àn
lí àn
liǔ àn
niè àn
míng àn
kuí àn
yáo àn
wú àn
jiāo àn
xíng àn
qiáng àn
dào àn
wéi àn
chì àn
cǐ àn
shān àn
chā àn
jué àn
yán àn
yì àn
pàn àn
kǒu àn
wěi àn
dēng àn
jīn àn
mǒ àn
duàn àn
fēng àn
⒈ 谓削平水边高地。 《吕氏春秋·权勋》:“中山之国有厹繇者。 智伯欲攻之而无道也,为铸大鐘,方车二轨以遗之。
引厹繇之君将斩岸堙谿以迎鐘。”
陈奇猷校释:“谓水厓之高陖者截之使低,谿谷之深陷者填之使高,盖使岸谿相平便於行车之意。”
北魏郦道元《水经注·伊水》:“河南府尹循大禹之轨部督邮辛曜 ……斩岸开石,平通伊闕,石文尚存也。”
斩zhǎn(1)(动)本义:杀。(2)(动)砍:~首|~草除根。
岸读音:àn岸àn(1)(名)江河湖海等水边的陆地:彼~|海~|~边|口~。(2)(形)〈书〉高大;高傲:伟~|傲~|魁~。