lóng qìng
lóng tài
lóng měi
lóng lǐ
lóng zuò
lóng fēng
lóng bō
lóng qíng
lóng fú
lóng mǎn
lóng zhōng
lóng dōng
lóng yuè
lóng liè
lóng jí
lóng yǔ
lóng tì
lóng gōng
lóng bó
lóng bèi
lóng mǔ
lóng gǔ
lóng chāng
lóng hè
lóng wū
lóng shī
lóng cháng
lóng hù
lóng wàng
lóng miǎn
lóng jué
lóng gù
lóng juàn
lóng jì
lóng jī
lóng guì
lóng sī
lóng ēn
lóng chóng
lóng mì
lóng gāo
lóng kuàng
lóng yīn
lóng hán
lóng jùn
lóng qióng
lóng rén
lóng zhōu
lóng xī
lóng zhǔn
lóng zhòng
lóng jìng
lóng xíng
lóng yáo
lóng rǔ
lóng dǐ
lóng gǔ
lóng qióng
lóng yào
lóng zhèn
lóng fù
lóng yǒng
lóng jǐng
lóng kuā
lóng lì
lóng yáo
lóng yòu
lóng xíng
lóng rán
lóng fèi
lóng jùn
lóng xiàng
lóng míng
lóng kū
lóng báo
lóng jiù
lóng rè
lóng lǜ
lóng miǎo
lóng zōng
lóng kōng
lóng xīng
lóng xiǎn
lóng gàn
lóng qǐ
lóng hòu
lóng wā
lóng xìng
lóng yì
lóng huà
lóng lóng
lóng dé
lóng bì
lóng pàn
lóng shì
lóng jīn
lóng zhǐ
lóng yán
lóng dòng
lóng shèng
lóng bǐ
lóng jī
lóng jì
lóng dūn
lóng chōng
lóng miǎo
bǎi chāng
liáng chāng
yán chāng
míng chāng
jìn chāng
shòu chāng
fù chāng
pī chāng
fù chāng
jí chāng
fēng chāng
xiá chāng
lóng chāng
tài chāng
xǔ chāng
zhào chāng
huì chāng
bái chāng
fú chāng
bù chāng
xīng chāng
dǐng chāng
jǐ chāng
ruì chāng
nán chāng
fán chāng
féng chāng
kè chāng
wén chāng
guī chāng
xiǎn chāng
yǒng chāng
fān chāng
shèng chāng
hūn chāng
guì chāng
lián chāng
fán chāng
bó chāng
guāng chāng
chì chāng
ān chāng
róng chāng
⒈ 昌盛,兴旺发达。
引《新唐书·高祖纪赞》:“而其后世,或寖以隆昌,或遽以坏乱,或渐以陵迟。”
元朱凯《昊天塔》第四折:“还盖庙千秋祭享,保山河万代隆昌。”
兴隆昌盛。
如:「今天公司能够隆昌兴盛、扬名海外,全赖各位同仁的努力。」
1.盛大:~重。
2.兴盛:兴~。
3.深厚;程度深:~情厚谊。~冬。
4.凸起:~起。
昌读音:chāng昌chāng(1)(形)繁荣;兴旺:~明|蕃~|南~|武~|繁荣~盛。(2)(形)姓。