shā hú
shā dài
shā ráng
shā zhuàn
shā bāo
shā guàn
shā qiū
shā pǔ
shā hú
shā á
shā yáo
shā dī
shā jiè
shā lín
shā kuài
shā gē
shā fēi
shā hài
shā fēng
shā gān
shā gé
shā dīng
shā mǐ
shā lǐng
shā lǔ
shā hóng
shā tān
shā líng
shā shì
shā duī
shā jiān
shā yǒng
shā jiǎo
shā yǎn
shā tīng
shā yǎ
shā mín
shā tián
shā bào
shā bēng
shā huāng
shā fāng
shā xī
shā hè
shā yā
shā xiù
shā shì
shā zi
shā gǎng
shā kè
shā mí
shā hú
shā tóu
shā ruì
shā lòu
shā hén
shā chí
shā fáng
shā jīn
shā jié
shā mào
shā yǔ
shā pán
shā cán
shā luó
shā lā
shā xíng
shā jìng
shā zǎo
shā lóng
shā mù
shā shǔ
shā zhǐ
shā é
shā jú
shā bèi
shā niú
shā píng
shā guō
shā zhà
shā gěng
shā yú
shā dù
shā chóng
shā gōu
shā dì
shā shī
shā lǜ
shā lí
shā lǒng
shā jìng
shā yàn
shā yōng
shā rén
shā táng
shā gōu
shā ōu
shā bù
shā zhà
shā jǐng
shā zhù
shā shì
shā hú
shā mén
shā chuí
shā duī
shā shuǐ
shā náng
shā dǎo
shā lù
shā lǒng
shā bà
shā lǐ
shā lù
shā huà
shā jiāo
shā bō
shā kēng
shā wù
shā zī
shā huān
shā bǎo
shā huà
shā guō
shā dī
shā zāi
shā shā
shā yǔ
shā chǎng
shā fù
shā rù
shā dà
shā luó
shā wén
shā péng
shā huān
shā chén
shā jī
shā qì
shā liǔ
shā jié
shā chún
shā zuǐ
shā tān
shā dǐ
shā xùn
shā gǒu
shā guō
shā qín
shā tǔ
shā mò
shā bǐ
shā wēn
shā cūn
shā zhuī
shā mù
shā mǎng
shā tǎ
shā chuán
shā guǒ
shā shí
shā tài
shā lì
shā xù
shā chěn
shā fā
shā cōng
shā fǔ
shā bǎn
shā sè
shā mái
shā lài
shā yàn
shā tān
shā hù
shā chuí
shā jí
shā zhōu
shā liáng
shā léng
沙哑shāyǎ
(1) 噪音低沉,不hAo86.圆润
英hoarse;husky;raucous⒈ 声音嘶哑不清脆。
引叶圣陶《火灾·两样》:“他们赶到家里,果然听见若枫的哭声转成沙哑了。”
王统照《银龙集·刀柄》:“店主人这时随同大众的笑语把右手中指与无名指间夹的毛笔轻轻一放,丢在木案上,发出沙哑的声音。”
巴金《寒夜》二五:“他某一次受凉失去嗓音以后,就一直用沙哑的声音讲话。”
声音低沉嘶哑。
1. 非常细碎的石粒:沙子。沙石。风沙。沙尘。沙砾(沙和碎石块)。沙漠。沙丘。沙滩。沙洲(江河里由泥沙淤积成的陆地)。沙暴。沙浴。沙疗。沙鸥(文学上指栖息岸边沙地的鸥一类的水鸟)。
2. 像沙的东西:沙糖。豆沙。沙瓤。
3. 声音不清脆不响亮:沙哑。
4. 姓。
哑读音:yǎ,yā[ yǎ ]1. 不能说话:聋哑。哑巴。哑子吃黄连(歇后语,喻有苦难言)。
2. 嗓子干涩发音困难或不清楚:沙哑。嘶哑。
3. 无声的:哑剧。哑铃(一种铁制的运动器械)。
4. 因发生故障,炮弹、子弹打不响:哑炮。
5. 笑声(旧读yǎ ㄧㄚˇ):哑然失笑(不自禁地笑出声来)。