lún kuí
lún zú
lún bā
lún jiàn
lún cháng
lún yì
lún jì
lún jǐ
lún yào
lún shān
lún jīng
lún pǐn
lún yí
lún wàng
lún cì
lún hǎo
lún xù
lún fū
lún bèi
lún bǐ
lún guàn
lún pǐ
lún lèi
lún zhì
lún hòu
lún lǐ
lún xù
lún wǔ
lún tú
lún nǐ
lún liè
lún chái
lún wù
lún dūn
lún dǎng
lún biǎo
lún děng
lún xù
lún sè
hé cháng
xún cháng
měi cháng
tōng cháng
gǔ cháng
zhèng cháng
gù cháng
jiǔ cháng
qí cháng
bān cháng
yī cháng
guó cháng
hún cháng
zhào cháng
chǔ cháng
zhèn cháng
jīng cháng
luàn cháng
jū cháng
jiù cháng
shǒu cháng
diǎn cháng
wéi cháng
chě cháng
nì cháng
xún cháng
bó cháng
shū cháng
fěi cháng
shí cháng
biàn cháng
shī cháng
sān cháng
tóng cháng
gǎi cháng
chāo cháng
bǎi cháng
shùn cháng
dá cháng
xù cháng
suí cháng
luò cháng
gāng cháng
xí cháng
guì cháng
píng cháng
zhēn cháng
guāi cháng
nián cháng
shǎo cháng
héng cháng
jiā cháng
xián cháng
sù cháng
mí cháng
bèi cháng
guǐ cháng
fèng cháng
qí cháng
yì cháng
bǐng cháng
fán cháng
tài cháng
shèng cháng
guān cháng
cháo cháng
wǔ cháng
wú cháng
qíng cháng
kào cháng
qì cháng
yǔ cháng
mín cháng
yuè cháng
chōng cháng
xí cháng
zhān cháng
lóng cháng
wǎng cháng
ān cháng
yōng cháng
jù cháng
guàn cháng
qǐng cháng
wán cháng
rì cháng
chèn cháng
xióng cháng
xù cháng
yǒu cháng
duàn cháng
shēng cháng
ní cháng
gù cháng
zǎi cháng
fàn cháng
liáng cháng
lún cháng
yì cháng
lián cháng
dà cháng
fēi cháng
shí cháng
jīng cháng
jiǎo cháng
fǎn cháng
bù cháng
fú cháng
mèng cháng
rú cháng
人与人相处的常道。特指封建社会的伦理道德。即认为这种道德所规范的君臣、父子、夫妇、兄弟、朋友五种关系,即五伦,是不可改变的常道。
⒈ 人与人相处的常道。特指封建社会的伦理道德。即认为这种道德所规范的君臣、父子、夫妇、兄弟、朋友五种关系,即五伦,是不可改变的常道。
引清纪昀《阅微草堂笔记·滦阳续录五》:“干名义,瀆伦常,败风俗,皆王法之所必禁也。”
《红楼梦》第一〇七回:“贾政最循规矩,在伦常上也讲究的。”
聂绀弩《读鲁迅先生的<二十四孝图>》:“‘古迹’之类本是用各种方法造出来的;关心伦常的人说是孝子孝女什么的。”
人与人相处的常道。
伦lún(1)(名)人伦:~常|五~|天~。(2)(名)条理;次序:~次。(3)(名)同类;同等:不~不类|比拟不~|英勇绝~。(4)(名)(Lún)姓。
常读音:cháng常cháng(1)(形)一般;普通;平常:~识|~态。(2)(形)不变的;经常:~数|冬夏~青。(3)(副)时常;常常:~来|~往。(4)姓。