jiāng tián
jiāng lù
jiāng yì
jiāng chá
jiāng bào
jiāng yáo
jiāng quán
jiāng zéi
jiāng huǒ
jiāng qì
jiāng fēi
jiāng mì
jiāng xiāng
jiāng tuān
jiāng lí
jiāng chún
jiāng mǐ
jiāng guó
jiāng tún
jiāng zōu
jiāng jì
jiāng duò
jiāng tiān
jiāng méi
jiāng hǎi
jiāng fú
jiāng xiān
jiāng jiè
jiāng jūn
jiāng qǔ
jiāng ào
jiāng pēn
jiāng xū
jiāng tóu
jiāng zhé
jiāng xīn
jiāng hé
jiāng shā
jiāng shì
jiāng jī
jiāng qiū
jiāng lí
jiāng zhè
jiāng liàn
jiāng biǎo
jiāng jī
jiāng sè
jiāng zhū
jiāng tān
jiāng guān
jiāng ráo
jiāng lǐ
jiāng gāo
jiāng shì
jiāng shuǐ
jiāng kǎn
jiāng zhào
jiāng jì
jiāng lí
jiāng yú
jiāng lǚ
jiāng zǒng
jiāng dū
jiāng píng
jiāng bù
jiāng tuó
jiāng kè
jiāng láo
jiāng hú
jiāng bì
jiāng sì
jiāng sū
jiāng dài
jiāng pǔ
jiāng xī
jiāng fān
jiāng xún
jiāng qiè
jiāng zhù
jiāng lìng
jiāng jiǎo
jiāng huái
jiāng huáng
jiāng kǒu
jiāng chuān
jiāng yuè
jiāng dù
jiāng běi
jiāng jīn
jiāng yǔ
jiāng tuó
jiāng méi
jiāng yān
jiāng dào
jiāng shān
jiāng xiāng
jiāng zuǒ
jiāng zhàng
jiāng huí
jiāng zhōu
jiāng wān
jiāng shì
jiāng jiè
jiāng shén
jiāng shí
jiāng xuě
jiāng mén
jiāng zhǔ
jiāng hǔ
jiāng dōng
jiāng é
jiāng láng
jiāng fēi
jiāng cì
jiāng gōu
jiāng sì
jiāng yù
jiāng tīng
jiāng yín
jiāng yáng
jiāng diàn
jiāng bǐ
jiāng yì
jiāng jìn
jiāng zhū
jiāng zhào
jiāng chéng
jiāng ōu
jiāng tài
jiāng xī
jiāng ōu
jiāng xún
jiāng guō
jiāng jiāo
jiāng guǎn
jiāng gāo
jiāng lài
jiāng dī
jiāng wài
jiāng shēn
jiāng wèi
jiāng lún
jiāng hàn
jiāng yòu
jiāng fù
jiāng wěi
jiāng yáo
jiāng tán
jiāng yuán
jiāng xīng
jiāng nán
jiāng chéng
jiāng bō
jiāng mí
jiāng cháo
jiāng shàng
jiāng yīn
jiāng diào
jiāng lì
jiāng jiǔ
jiāng zhǐ
jiāng yáo
jiāng wēi
jiāng dào
jiāng qí
jiāng zhào
jiāng ruán
jiāng fáng
jiāng gē
jiāng xìn
《书•禹贡》:“浮于江、沱、潜、汉。”
(.好工具)长江和沱江。亦指长江流域和沱江流域。
⒈ 亦作“江沲”。 长江和沱江。亦指长江流域和沱江流域。
引《书·禹贡》:“浮于江、沱、潜、汉。”
陆德明释文:“江、沱、潜、汉,四水名。”
南朝齐谢朓《和王长史卧病》:“顾影慙騑服,载笔旅江沱。”
南朝梁元帝《玄览赋》:“张素盖而縈州屿,驰白马而越江沲。”
唐杜甫《别唐十五诫因寄礼部贾侍郎》诗:“为我谢贾公,病肺卧江沱。”
明李梦阳《赠何舍人赍诏南纪诸镇》诗:“锦帆暮闪江沱日, 江沱秋交多烈风。”
江jiāng(1)(名)大河:长~|珠~|黑龙~。(2)(名)指长江:~汉|~淮|~南|~左。(3)(名)姓。
沱读音:tuó沱tuó(名)可以停船的水湾。