chái sāi
chái yǐng
chái jià
chái yān
chái bà
chái dào
chái zhuō
chái jī
chái dōu
chái jiōng
chái lián
chái yíng
chái hù
chái zào
chái shì
chái zhā
chái lì
chái chē
chái duǒ
chái pán
chái hé
chái jī
chái xīn
chái jí
chái bì
zhài lù
chái mén
chái chéng
chái tán
chái léi
chái yóu
chái sāng
chái liáo
chái lín
chái gǔ
chái yuán
chái cù
chái jì
chái huo
chái bā
chái gào
chái zhú
chái jí
chái sù
chái duī
chái mù
chái tuán
chái bì
chái fáng
chái sī
chái tóu
chái cí
chái gùn
chái tàn
chái yáo
chái cǎo
chái hú
chái jí
chái zào
chái chí
chái guān
chái pán
chái mǐ
chái zhà
chái dāo
chái shān
chái duàn
chái fēi
chái jīng
chái yǒu
chái hù
chái piàn
chái wàng
chái shuǐ
chái lí
chái huǐ
⒈ 搂柴草的竹制器具。
引《说唐》第二一回:“程母道:‘我有一条旧布裙子,你拿去当几十个铜钱吧……买些竹子回来,待我做几个柴扒,拿去卖卖,也可将就度日。’”
沈从文《贵生》:“春秋二季答谢土地,村中人合伙唱戏,他扮王大娘补缸匠,卖柴扒的程咬金。”
柴chái(1)(名)柴火:~草。(2)〈方〉(形)干瘦;不松软。(3)姓。
扒读音:bā,pá[ bā ]1. 抓住,把着:扒车。扒墙头儿。
2. 刨开,挖:扒坑。扒堤。
3. 剥,脱:扒皮。扒掉伪装。
4. 拔:勿剪勿扒。
5. 拨动:扒拉。扒开草棵。